Chương 26: (Vô Đề)

Đỗ Cảnh Thiên khó tin nhìn Vũ Văn Quyết, cư nhiên có chút không nói nên lời.

"Ngươi? Cư nhiên là ngươi?" – Đỗ Cảnh Thiên chỉ Vũ Văn Quyết.

"Không ngờ sao?" – Vũ Văn Quyết nhếch khóe môi, bên má trái lộ ra cái lúm đồng tiền – "Không ngờ được một tên tù nhân trong tay ngươi lại dùng loại phương thức này xuất hiện hay không ngờ sẽ có một người ngoài đi ra từ mật đạo trong nhà ngươi?"

Đỗ Cảnh Thiên buông tay, phẫn nộ phất tay, rõ ràng cả hai điểm này đều khiến lão bất ngờ.

"Ngươi cư nhiên là người Minh giáo!" – Đỗ Cảnh Thiên căm hận nói.

Tên tiểu tặc đột nhập Đỗ gia bị lão bắt giữ, tra khảo suốt hai ngày không hỏi được gì, đã cố tình xích xương tỳ bà lại vẫn cứ để y chạy mất.

"Đa tạ hai ngày tận tình khoản đãi của Đỗ Cảnh Thiên đại hiệp." – Vũ Văn Quyết tao nhã lễ phép gật đầu – "Ta thăm dò toàn bộ địa hình Đỗ gia chính trong hai ngày đó, lại tình cờ phát hiện một lối mật đạo. À, không thể không nói, vị trí xây mật đạo trong nhà đại hiệp thực sự khó tìm."

Vũ Văn Quyết tán dương.

"Phế vật!" Đỗ Cảnh Thiên mắng, rõ ràng là đám người canh giữ địa lao là một đám vô dụng, cư nhiên để cho một tên tù nhân ngang nhiên ra vào. Câu khen ngợi lúc này của Vũ Văn Quyết lão nhìn thế nào cũng thấy là trào phúng trắng trợn.

"Ừm, thực sự là phế vật." – Vũ Văn Quyết cư nhiên gật đầu, càng khiến Đỗ Cảnh Thiên tức gần chết.

"Ngươi muốn gì?" – Đỗ Cảnh Thiên âm trầm nhìn đám người bị Minh giáo bao vây, thuộc hạ, quản gia, còn có con gái của lão.

"Chậc!" – Vũ Văn Quyết phẩy tay áo trắng, tiêu sái chắp sau lưng, vòng qua Đỗ Cảnh Thiên đi tới gần vòng vây của Minh giáo.

"Thiếu chủ." – Đường chủ Tuyên Chí Thiên của Huyền Vũ đường ôm quyền hành lễ với y.

Đồng tử Đỗ Cảnh Thiên co rút, giật mình hỏi: "Ngươi là đồ đệ vvs? Thiếu giáo chủ Minh giáo?"

"Bản tọa chính là Vũ Văn Quyết." Y quay người đối diện Đỗ Cảnh Thiên.

Trái tim Đỗ Cảnh Thiên càng trầm xuống, chỉ riêng hai tên đường chủ Minh giáo liên thủ đã đủ vướng tay vướng chân, đừng nói tới con gái lão đang bị bao vây hoàn toàn có khả năng được dùng để uy hiếp lão, Cửu Minh thần công truyền thừa của Minh giáo giáo chủ càng khó đối phó.

Cửu Minh thần công là siêu cấp võ học vượt xa các loại võ học khác trong chốn giang hồ. Chỉ cần là võ giả phù hợp điều kiện của nó, không ai không tiến cảnh thần tốc, tầng bảy của Cửu Minh thần công đã có thể sánh ngang cảnh giới Đỗ Cảnh Thiên, mà hiện tại, giáo chủ Minh giáo đã đạt tới tầng thứ tám, cho nên có thể một mình chống lại vài vị siêu cấp cao thủ. Đem tên giáo chủ ma giáo xếp vào danh sách siêu cấp cao thủ chẳng qua vì chính đạo không muốn bị mất mặt mà thôi.

Cho nên, đừng thấy Vũ Văn Quyết tuổi trẻ mà lầm, Đỗ Cảnh Thiên cũng không dám coi y như một tên thiếu niên tập võ thông thường, ai biết Cửu Minh thần công của vị này đã luyện tới tầng mấy?

Chỉ hận lúc bị tóm y căn bản không sử ra Cửu Minh thần công, thành thử lúc này Đỗ Cảnh Thiên không có chút manh mối.

Nói tới cùng, Đỗ Cảnh Thiên có được thành tích ngày hôm nay, kỳ thực là do lúc còn trẻ gặp được kỳ ngộ, ăn được một quả hoàng tinh 500 năm, tăng được 20 năm nội lực, thực tế, luận võ học bản thân, lão tuyệt không xuất sắc, về sau tuy dựa vào thủ đoạn mà đoạt được một bộ kiếm pháp nhất lưu, nhưng hôm nay, đối mặt Cửu Minh thần công, lão thực sự không có một phần nắm chắc.

Đừng hỏi tại sao một vị danh túc lâu năm như lão hôm nay đối diện một tên tiểu bối lại rụt tay do dự, ném chuột sợ vỡ đồ. Kẻ chưa đạt tới cảnh giới của lão thì chưa tiếp xúc được một ít bí mật trong này đâu.

Người bên ngoài truyền lưu những hành vi hiểm ác, hoành hành ngang ngược của Minh giáo, tuy có đôi chút khoa trương, nhưng cái chân chính gọi là khủng bố thì chưa từng để lộ. Lý do chân chính khiến cho danh môn đại phái cùng đỉnh cấp võ giả kiêng kỵ Minh giáo chính là — võ công mà giáo chủ bọn họ tu hành.

Bộ công pháp Cửu Minh thần công vô cùng quỷ dị, y càng luyện lên cao, đối thủ của y khi đối chiến sẽ cảm thấy sát lục cùng tử vong càng lớn, do đó tâm trí bị ảnh hưởng cực lớn, trực tiếp bị chấn nhiếp tâm hồn.

Theo truyền thuyết, khi luyện tới tầng chín, chỉ cần một ánh mắt cũng có thể khiến người ta tan rã tinh thần.

May mà bộ công pháp này ban đầu tu hành dễ dàng nhưng càng về sau càng khó, chưa luyện tới tầng thứ chín, công pháp càng cao thâm, bản thân người luyện thần công cảm nhận càng sâu phần sát lục cùng tử vong trong đó.

Minh giáo là môn phái tồn tại lâu nhất trong lịch sử tiền triều, trăm năm trở lại đây, nghe đâu luyện công pháp tới tầng thứ chín chỉ có một vị giáo chủ từ chín mươi năm về trước. Nhiều người chỉ dừng lại ở tầng thứ tám, mà tám phần giáo chủ tẩu vì hỏa nhập ma khi trùng kích tầng thứ chín mà chết, hai phần còn lại chết do bị võ lâm nhân sĩ vây công.

Cho nên, mặc dù Cửu Minh thần công tầng thứ tám của Vũ Văn Sí vô cùng lợi hại, người trong giang hồ cũng không quá bận tâm, bởi vì, trừ khi y đột phá tầng thứ chín, bằng không sớm muộn gì y cũng tự tìm đường chết mà thôi.

Phần lớn võ giả luyện Cửu Minh thần công không hôn không thú nên không con cháu, toàn bộ đều là thầy truyền cho trò, mà hiện nay, giáo chủ Minh giáo ở tầng thứ tám đã lâu, cho nên cảnh giới võ công vị đồ đệ hai mươi mấy tuổi này của y có thể khiến không ít người kiêng kỵ.

Tâm tư Đỗ Cảnh Thiên xoay chuyển thật nhanh, nghĩ tới nghĩ lui, rõ ràng hiện tại không phải là thời cơ tốt để quyết đấu với Vũ Văn Quyết, lão không có thời gian.

Cho nên, Đỗ Cảnh Thiên bất thần tránh khỏi Vũ Văn Quyết, xông vào vòng vây, túm lấy Đỗ Tàng Hoa.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!