Chương 14: (Vô Đề)

Hứa Dung Hoa nhận được nhiều ban thưởng ngoài mong đợi: Thái hậu thưởng, Hoàng Thượng thưởng, Hoàng hậu, Liễu Hiền phi, Tần Quý phi đều vui vẻ chúc mừng. 

Nàng ngơ ngác, vào cung lâu thế, chưa từng mơ có ngày này. Nàng vốn không được sủng ái, trong mắt Hoàng Thượng chỉ là một cái tên, một tháng chưa chắc được triệu thị tẩm lần nào.

Có thai là ngoài ý muốn, giữ thai cần hết sức cẩn thận. Lần này suýt chết mới sinh được công chúa, tưởng chẳng được coi trọng, ai ngờ mọi chuyện khác hẳn.

Đây là vật cực tất phản sao?

Khi Thái hậu, Hoàng Thượng rời đi, Hứa Dung Hoa nhìn tiểu công chúa được bế cho Thái hậu và Hoàng Thượng xem, lặng lẽ rơi lệ. 

Nàng muốn khóc to, nhưng nghĩ đến hoàn cảnh, đành kìm lại. 

Cung nữ thân cận Hỷ Lạc cũng lau nước mắt. Hôm nay quá nguy hiểm, Hứa Dung Hoa suýt nữa đã mất mạng. Nhớ cảnh xuất huyết, Hỷ Lạc vẫn run rẩy. Hứa Dung Hoa đi một vòng Quỷ Môn Quan, tiểu công chúa sinh ra mà mất mẹ, ngày sau sẽ khổ thế nào?

Hứa Dung Hoa lau lệ, nhìn Hỷ Lạc, giọng nghiêm nghị mà kiên quyết: "Khóc gì chứ? Ta hôm nay không chết, sau này cũng không chết. Ta sẽ bảo vệ công chúa bình an lớn lên." 

Thân thể tổn thương, trước tiên phải dưỡng tốt, còn lại tính sau. Có công chúa bên cạnh, ngày sau ít nhiều sẽ khá hơn. 

Đường còn dài, trong cung mờ mịt chẳng thấy tương lai, nếu không đánh cược, sao biết số phận mình?

Bên kia, từ Chung Tường Cung ra, Hoàng Thượng bế Tiêu Yến Ninh về Càn An Cung. Ngài vốn không muốn bế, nhưng hắn cứ nắm áo ngài không buông. 

Ngài hoàn toàn có thể đưa hắn về Vĩnh Chỉ Cung trước, nhưng thấy Tần Quý phi nhìn mình đầy trông mong, ngài nổi hứng trêu đùa, lơ đãng nói: "Tiểu Thất ngủ say, lại không chịu buông tay, trẫm mang nó về Càn An Cung đây."

Tần Quý phi: "Hơ?!"

Mọi người: "..." 

Hoàng Thượng coi trọng Thất hoàng tử thế sao? Thất hoàng tử nhỏ vậy đã được ngủ Càn An Cung? Thái tử lớn thế còn chưa từng được ngủ!

Quy củ vì Thất hoàng tử liên tục bị phá, đối với các hoàng tử khác chẳng phải chuyện tốt.

Hoàng Thượng vừa nói, ngay Hoàng hậu điềm tĩnh cũng khẽ đổi sắc. 

Càn An Cung, ngày thường các hoàng tử nhìn lâu chút đã bị cho là có tâm tư vượt phận, đáng bị quở trách. Càn An Cung là nơi hoàng tử được ngủ sao? Vậy mà Hoàng Thượng giờ lại tùy tiện mở miệng, nói muốn mang Thất hoàng tử đi.

Tần Quý phi lo lắng đến nói lắp: "Hoàng Thượng, cái này, cái này... không hợp đâu ạ."

Hoàng Thượng liếc nàng, cười hỏi: "Sao lại không hợp?"

Đương nhiên là không hợp! Tần Quý phi sốt ruột muốn bốc hỏa. 

Nàng có chút tùy hứng, thấy Hoàng Thượng đối với Tiêu Yến Ninh khác các hoàng tử, nàng cũng đắc ý, vui vẻ lắm. Nhưng nàng không ngốc, biết một số quy củ không nên phá. 

Từ xưa, có hoàng tử nào ngủ trên long sàng đâu? Hoàng Thượng giờ thì dễ nói, nhưng lỡ sau hối hận, chẳng phải sẽ lấy Tiểu Thất ra trút giận sao?

Tiêu Yến Ninh nhỏ thế đã phải mang tiếng vượt phận sao? Nghĩ đến đám Ngự sử sẽ lấy chuyện này tham tấu một đứa trẻ mới hơn một tuổi, nàng càng lo.

Người ta lo quá dễ hồ đồ, hồ đồ thì nói chẳng thông qua não, dễ nói sai. Như Tần Quý phi bây giờ vậy, nàng buột miệng hét: "Hoàng Thượng, lần trước Thất hoàng tử đến chỗ Thái hậu đã đốt Phật đường, thiếp sợ nó ở Càn An Cung cũng... cũng... cũng không an phận."

Nói chưa xong, nàng muốn cắn lưỡi. Nàng nói bậy gì thế? Suýt nói thành đốt Càn An Cung! Từ xưa, đốt Càn An Cung chỉ có vua mất nước không chịu đầu hàng. May mà nàng sửa miệng kịp, nhưng lời lẽ nghe vào tai vẫn không hay chút nào. 

Nàng tái mặt, quỳ xuống xin tội: "Thiếp muốn nói Thất hoàng tử nghịch quá, nếu tỉnh mà không thấy người quen sẽ quậy phá, e rằng sẽ làm Hoàng Thượng phiền lòng. Chi bằng để thiếp mang nó về Vĩnh Chỉ Cung nghỉ ngơi."

Hoàng hậu: "..." Tần Quý phi luôn khiến nàng cảm thấy vừa là mối đe dọa lớn, vừa chẳng có chút đe dọa nào.

Thái hậu: "..." Nói Càn An Cung thì nói đi, còn lôi Phật đường của bà làm gì? Muốn cả thiên hạ biết Phật đường bà bị đốt sao? Thái hậu hít sâu, kìm giận: "Hoàng Thượng, trời lạnh, ta bị gió thổi đau đầu, về cung trước."

Hoàng Thượng và mọi người cung tiễn Thái hậu, nhưng nhìn bà trừng Tần Quý phi khi rời đi, chẳng giống bị gió thổi đau đầu, mà như bị chọc tức thì đúng hơn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!