Chương 5: (Vô Đề)

7

Khi dòng nước ấm áp xối lên da.

Tôi mới hoàn hồn, nhận ra mình đã bị Cố Dạ đưa về nhà.

Còn đang tắm trong phòng tắm ở phòng anh ta nữa chứ!

Khi tôi quấn khăn tắm đi ra.

Cố Dạ đang dựa vào cửa sổ sát đất đọc sách.

Nghe thấy tiếng động, anh ta ngẩng lên nhìn tôi, ngoắc ngoắc tay: Qua đây.

Tôi ngoan ngoãn đi tới.

Nhưng lại bị anh ta véo vào má.

"Tôi nên phạt cậu thế nào đây?"

Tôi trừng mắt nhìn.

Phạt cái gì?

"Cố tổng có thể trừ lương tôi."

Trên đỉnh đầu vang lên một tiếng cười lạnh: Cậu thích Lâm Thù?

Tôi vội vàng lắc đầu: Tuyệt đối không có!

Sao tôi dám chứ!

"Tránh xa cậu ta ra, đừng để tôi biết cậu đang nói dối."

Cố Dạ đứng rất gần tôi.

Khi hơi thở nóng bỏng của anh ta phả vào cổ tôi.

Tôi giật mình.

Lập tức đứng dậy:

"Cố tổng, tôi phải về rồi."

Tôi muốn tìm quần áo của mình.

Hệ thống lại chen ngang một cách không đúng lúc: [Anh ta ném quần áo của anh vào máy giặt rồi.]

Tôi: ...

Tôi quay người lại:

"Cố tổng, anh giặt quần áo của tôi rồi sao?"

Cố Dạ: Ừm.

Tôi nhìn chiếc áo choàng tắm trên người.

Chẳng lẽ lại để tôi mặc cái này về nhà?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!