Editor: Thư Thư
Tiểu Khả:
"Ngài sẽ qua đời ngay tại chỗ."
Giang Đường: ......
Hiện tại cho người chuẩn bị quan tài còn kịp không?
Hẳn là không còn kịp rồi.
Giang Đường thở ngắn than dài xuống giường, cô tiến vào phòng tắm tắm rửa trước, sau đó ngồi vào trước bàn trang điểm sửa sang lại dung nhan, nói đúng ra...... Là dung nhan người chết.
Nguyên chủ là người không thích chưng diện, trên bàn trang điểm tự nhiên trống trơn, ngoại trừ mỹ phẩm dưỡng da đơn giản bên ngoài, chỉ có hai cây son cùng một bảng phấn mắt, ngay cả mascara đều không có.
Để có thể trang điểm tốt nhất, cô tỉ mỉ nhìn chính mình trong gương.
Gương mặt này hóa ra cùng cô giống nhau đến bảy phần, bây giờ thoạt nhìn cũng không xa lạ gì, chỉ là so sánh với cô lúc đầu, dáng vẻ trước mắt này yêu diễm quá mức, giống như bình hoa trưng bày tại trong tủ, liếc mắt một cái kinh diễm tinh xảo, nhìn thêm hai phần liền chán ngấy.
Lại có tính tình đà điểu của nguyên chủ làm nền, cũng khó trách Lâm Tùy Châu chỉ thích thân thể của cô, không động tâm.
Giang Đường dùng màu nâu đất trang điểm mắt, sau đó thoa son môi, xõa tóc dài ra sau, đứng dậy từ trong tủ quần áo tìm thấy một bộ váy liền áo màu đỏ mới tinh.
Cô cao 168, trước lồi sau lõm, ngực lớn chân dài, thắt lại eo váy càng phác hoạ ra vóc dáng hoàn mỹ của cô.
Sau cùng xịt nước hoa lên, đưa tay vén tóc, dù sao muốn đi tìm đường chết, nghi thức càng phải làm.
Cảm thụ mùi hương thoang thoảng quanh toàn thân, Giang Đường xoay người ra cửa.
*
Lâm Tùy Châu ở chính là biệt thự lớn ba tầng, hành lang trải thảm mềm mại, hai bên vách tường treo bích hoạ giá trị xa xỉ, góc phòng còn đặt một chậu hoa thiên điểu xanh tươi ướt át.
Đang đi tới, nghe phía sau có người nói chuyện.
Mẹ.
Giang Đường vừa quay đầu lại, nhìn thấy tiểu thiếu gia mặc tây trang màu đen.
Cậu hoàn toàn kế thừa bề ngoài ưu tú của Giang Đường cùng Lâm Tùy Châu, tóc đen mềm mại, nước da trắng nõn, mặc dù ngũ quan không có nẩy nở, bên trong lại để lộ ra dung mạo ôn nhuận như ngọc sau này.
"Mẹ, buổi sáng tốt lành".
Cô nhìn tiểu thiếu gia trước mắt, nhớ tới đây là con trai lớn của cô Lâm Sơ Nhất, năm nay vừa đầy sáu tuổi, lúc trước sinh non, lúc nguyên chủ sinh cậu xuất huyết nhiều, suýt nữa không không giữ được mạng, có lẽ chính vì thế, Lâm Tùy Châu mới không ly hôn với cô, mà thái độ của con trai lớn đối với cô cũng tương đối ôn hòa.
Mẹ trang điểm sao?. Lâm Sơ Nhất ngẩng đầu lên đánh giá cô, đôi mắt đen bóng chân thành ấm áp,
"Thật ra mẹ không hóa trang là đẹp mắt nhất, dù sao... Thanh thủy xuất phù dung, thiên nhiên khứ điêu sức*.".
[*Thanh thủy xuất phù dung, thiên nhiên khứ điêu sức (Luận Thi
- Lý Bạch): Cái gì để tự nhiên vẫn là đẹp nhất
- Nguồn:
Facebook]
Giang Đường: ......
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!