Edit: Mều
Bình minh dâng lên.
Giang Đường mở mắt, nắng ấm rực rỡ.
Cô trở mình, phát hiện mình đang nằm trong lòng người đàn ông. Cô nhìn vết tích chói mắt trước ngực anh thì lập tức nhớ lại mọi chuyện đã xảy ra hôm qua.
Cô nam quả nữ, đêm khuya say rượu, bây giờ thân thể trần như nhộng, cùng ngủ một giường, rõ ràng đã xảy ra chuyện.
Nếu nhớ không lầm, tối hôm qua chính là cô cưỡng ép.
Đột nhiên Giang Đường hơi đau đầu, thầm cảm thấy có chút không ổn.
Lúc này, ở trong nhà người khác, thừa dịp người ta say rượu làm việc xằng bậy một phen. Không ổn không ổn, thực sự không ổn!
Đang khi tĩnh lặng, bên cạnh truyền đến tiếng động sột soạt, hàng mi anh run rẩy, từ từ tỉnh dậy.
Giang Đường nhìn sang, nhỏ giọng hỏi: "Tỉnh rồi à?"
"Ừm." Lâm Tùy Châu cảm thấy chưa tỉnh táo, anh dụi mắt, mơ mơ màng màng tìm chỗ đồng hồ.
"7 giờ rồi."
"Ừm..."
Giang Đường khẽ cắn răng, lí nhí nhắc nhở:" Hôm qua...?"
Hôm qua?
Cuối cùng, Lâm Tùy Châu cũng tỉnh ngủ, anh cảnh giác nhìn về phía Giang Đường, vô thức kéo chăn trêи tay về phía người mình.
Giang Đường gãi đầu: "Anh uống say, tôi cũng uống hơi say, nên..."
Lâm Tùy Châu cau mày, đôi môi mím chặt: "Em đã làm gì tôi?"
Câu hỏi của anh càng khiến Giang Đường chột dạ hơn, cực kỳ căm ghét bản thân mình đêm qua. Bị nam sắc mê hoặc là không ổn, không nên bị đóa hoa Bá Vương này mê hoặc, nhưng sự việc đã xảy ra rồi cũng không thể giả vờ như chưa có chuyện gì.
Giang Đường kéo túi xách, lấy một xấp tiền đỏ trong túi đưa tới: "1000 đồng này là tâm ý nho nhỏ của tôi."
Lâm Tùy Châu: "......"
Lâm Tùy Châu: "............"
Hàng mi anh run rẩy, trong đôi mắt sâu thẳm tràn đầy sự ngạc nhiên: "Tôi chỉ đáng giá 1000 đồng à?"
Giang Đường cũng nói: "Giám đốc Lâm, anh đừng xem thường bản thân! Đây là tâm ý của tôi chứ không phải tiền ngủ với anh."
"Fuck!" Lần đầu tiên anh chửi thề, biểu cảm tức giận nho nhỏ khiến Giang Đường cảm thấy thật gợi cmn cảm.
Vẫn may, cô Giang khống chế được thú tính của mình.
"Anh không muốn thì thôi vậy!"
Vừa định cất ông Mao (1) vào bóp tiền, một đôi tay với khung xương mảnh khảnh xẹt ngang qua, giật lấy xấp tiền.
(1) Ông Mao: Tiền Trung Quốc in hình Mao Trạch Đông
Anh cụp mắt, ngón tay nhanh chóng đếm tiền: "900, thiếu một tờ."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!