Chương 30: (Vô Đề)

Giang Đường tùy tiện tìm một cái cớ rồi chạy ra khỏi phòng.

Cô đi vào toilet, xuyên qua tấm gương lớn trước mắt, cô nhìn thấy ánh mắt kinh ngạc của bản thân cùng hai gò má ửng đỏ.

Cô thật kỳ quái.

Không biết vì sao Lâm Tùy Châu lại đột nhiên hôn cô, trước kia, khi bọn họ ở trêи giường cũng chưa từng hôn môi, chỉ là sự thân cận giữa xác thịt đơn thuần. Ở dưới cái nhìn của Giang Đường, hôn môi là một chuyện rất thiêng liêng, chỉ có hai người trao trái tim cho nhau mới có thể gần gũi thân cận.

Nhưng mà ̣...

Nhẹ nhàng chạm vào môi mình, cô bừng tỉnh hoàn hồn, lấy son môi từ trong túi xách ra bắt đầu trang điểm lại.

Có lẽ anh chỉ là tâm huyết dâng trào, dù sao thì người đàn ông kia thường xuyên làm một vài chuyện không thể hiểu được.

Sau khi nghĩ thông suốt, Giang Đường vỗ vỗ mặt rồi rời khỏi toilet.

*Truyện được đăng trêи s2. truyenhd. com của kittenctump*

Hành lang vắng vẻ chỉ vang vọng mỗi tiếng bước chân của cô, đột nhiên, Giang Đường nghe thấy âm thanh ầm ĩ truyền tới từ ngã rẽ, là tiếng cười vang của mọi người, dư quang của cô liếc về phía đấy. Trong góc, có bốn, năm người phụ nữ mặc quần áo đắt tiền đang tụm lại thành một vòng tròn, ánh mắt thấp thoáng nhìn vào bộ âu phục hơi nhăn nhúm của người đàn ông nhưng không nhìn thấy mặt, ngược lại một đôi chân dài lại đặc biệt chói mắt.

Sau khi nhìn vài lần, Giang Đường thu hồi ánh mắt.

Người có thể ra vào những nơi như thế này đương nhiên không phải là người bình thường, cô cũng không phải là Lôi Phong (1), không phải chuyện gì cũng xía một chân vào.

(1) Lôi Phong: là một chiến sĩ của quân Giải phóng Nhân dân Trung Quốc. Anh đại diện cho những người tốt và việc tốt.

Giang Đường nghĩ sao thì cũng làm vậy.

Thế nhưng trong nháy mắt tiếp theo, khuôn mặt của người đàn ông lộ ra dưới ánh đèn tụ quang.

Ánh đèn trắng xám nhàn nhạt chiếu vào trong khuôn mặt giống như bức tranh thủy mặc của anh ấy, cúc áo sơ mi của anh ấy bị giật đứt mất một nút, lộ ra đường cong cổ duyên dáng cùng xương quai xanh gợi cảm, vẻ mặt của người đàn ông tương đối bình tĩnh lạnh nhạt, phía sau lưng dựa vào vách tường lạnh băng, không phản kháng, cũng không nói gì, cứ lẳng lặng như vậy mà tùy ý để cho một đám phụ nữ làm càn.

"5000 tệ cho một đêm của cậu đã là rất cao rồi, như vậy đi, nhìn cậu cũng là người mới tới, nếu không thì 8000?"

"Ôi chao, chị Vương thật sự quá keo kiệt, bộ dáng nhỏ nhắn thế này mà chỉ cho có 8000 thì không phải tủi thân cho cậu ấy rồi sao?"

"Cưng cũng đừng làm việc ở chỗ này nữa, hãy đi theo chị, chị sẽ bao nuôi cưng."

Giang Đường: "..."

Giang Đường: "..."

Những người này coi anh ấy là trai bao sao?

Có điều...

Giang Đường đánh giá Hạ Hoài Nhuận từ trêи xuống dưới, một thân tây trang màu đen ôm lấy thân hình hơi gầy của anh ấy, làn da trắng nõn, mặt mày xuất chúng, liếc mắt nhìn qua thì thật sự giống tiểu bạch kiểm (2) của nhà nào, đừng nói chi là... ở một nơi như thế này.

(2) Tiểu bạch kiểm: Những chàng trai trắng trẻo ( thường mang nghĩa châm chọc )

Tuy rằng thời gian tiếp xúc với Hạ Hoài Nhuận không nhiều lắm, nhưng cô cũng biết cách làm người của anh ấy, biết rõ anh ấy sẽ không làm ra chuyện tổn thương phụ nữ.

Nếu như đã gặp mà không giúp thì không còn gì để nói.

Giang Đường nhịn cười, giẫm lên giày cao gót đi đến gần Hạ Hoài Nhuận.

Cô đưa tay đẩy đám phụ nữ này ra, ỷ vào cái đầu trực tiếp chen vào.

Nhìn thấy Giang Đường đột nhiên xuất hiện, mấy bà chị liền đưa mắt nhìn nhau, cuối cùng nhìn về phía Giang Đường: "Cô là ai?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!