Chương 3: Chuyện Xưa

Vấn đề: Nếu có một ngày, vị hôn phu từng bị ngươi trào phúng, từng bị ngươi vũ nhục, bị từ hôn, hắn từ phế vật biến thành tuyệt thế cao thủ quay trở lại tìm ngươi, phải làm sao bây giờ?

Đáp: Ta mời, đương sự trả lời.

Ta hiện tại rất hối hận, vô cùng hối hận... Sớm biết hắn sẽ quay về trả thù, lúc ấy ta nên tán thêm hai bạt tai.

___________________________

Lệ Diên từng từ hôn Ninh Trục.

Chuyện này trở thành truyền kỳ ở Phong Lăng thành, cho dù đã qua nhiều năm, tùy tiện bắt một người qua đường, cũng có thể mồm mép lanh lợi kể lại chuyện năm đó có mũi có mắt.

- Cái gì? Ngươi muốn hỏi ta chuyện năm đó Lệ Diên từ hôn Ninh Trục a, ngươi hỏi thật đúng người! Lúc ấy ta ở trước cửa Ninh gia xin cơm. Ta còn nhớ rõ đó là một ngày mưa, Lệ Diên mặc một thân hồng y cầm roi vọt vào Ninh gia, nàng la hét muốn từ hôn, còn nói cái gì mà thà chết cũng không muốn gả cho phế vật.

- Ngươi hỏi ta vì sao Lệ Diên muốn từ hôn? Ngươi cũng hỏi đúng người! Ta ở trước cửa Ninh gia xin cơm mười mấy năm, có gì không biết? Tuy Ninh Trục là Ninh gia đại công tử, nhưng từ nhỏ không thể tụ khí, tương đương với một phế nhân, sau khi lớn lên lại không tin số mệnh, một hai phải tham gia gia tộc thí luyện, không ngờ bị phế một chân. Đời này vô duyên cùng võ đạo, Lệ Diên là vị tiểu thư được nuông chiều từ nhỏ sao có thể nhẫn được, này còn không phải tới từ hôn!

- Ta thấy khuôn mặt Ninh Trục tái nhợt, mặc cho Lệ Diên đánh chửi, vẫn không lùi hôn.

- Lệ Diên khó thở liền cho hắn một roi. Ai u, đánh thật ác nha, cổ Ninh Trục máu me nhầy nhụa một mảnh, ta nhìn còn không đành lòng. Lệ Diên thấy hắn vẫn không lên tiếng, dứt khoát đem ngọc bội đính ước ném xuống đất, vỡ thành hai nửa.

- Ngọc bội kia là tín vật duy nhất mà mẫu thân Ninh Trục trước khi chết giao cho hắn, Ninh Trục tức giận phun ra một búng máu. Bái tam bái với Ninh lão gia, rồi nói từ nay về sau sống hay chết không quan hệ tới Ninh gia. Sau đó cũng không quay đầu lại rời khỏi đại môn Ninh gia.

Lúc ấy mỗi người chỉ nói thói đời nóng lạnh, thắng làm vua thua làm giặc, Ninh Trục là một phế nhân, Lệ Diên đang độ niên hoa không muốn lãng phí trên người hắn cũng có thể lý giải.

Nhưng ai có thể ngờ, ba năm sau Ninh Trục trở về, không chỉ hoàn hảo vô khuyết, còn trở thành đệ tử ưu tú nhất của Bắc Vực võ đạo viện.

Bắc Vực võ đạo viện là nơi nào? Năm đó Ninh Trục liều sống liều chết tham gia thí luyện chỉ muốn tiến vào Nam Cảnh võ đạo viện còn kém nó một đầu, không ngờ tiểu tử này đại nạn không chết, ngược lại càng thêm ưu tú vào Bắc Vực!

Ai cũng không thể không nói một câu ba mươi năm Hà Đông ba mươi năm Hà Tây, vận mệnh trêu người.

Theo Ninh Trục quật khởi, chuyện này như hấp thụ ánh sáng, hiện giờ, không chỉ ở Phong Lăng thành, toàn bộ giới võ đạo đều ăn dưa hai người( hóng chuyện).

Đại hội thí luyện mỗi năm một lần, giữa Nam Cảnh võ đạo viện cùng Bắc Vực võ đạo viện, hai môn phái tụ hợp ở Thanh Bình sơn.

Hai vị tiền vị hôn phu thê cách mặt ba năm, rốt cuộc gặp nhau.

Mọi người nhìn có vẻ nghiêm túc đoan chính, tầm mắt lại giống như tơ nhện, đung đưa lay động hướng về phía hai người kia.

Nhìn trong đội ngũ Bắc Vực, nam nhân đứng đầu trầm mặc, thân thể thon chắc, nhìn lại đội ngũ Nam Cảnh, hồng y tiểu cô nương đứng cuối cùng vẻ mặt đờ đẫn, trăm ngàn câu hỏi đổ về miệng, nhưng không ai dám hỏi, thật sự nghẹn quá sức.

- Lệ Diên sư muội, lúc trước ngươi thật sự từ hôn Ninh Trục? Sao ta không nghe ngươi nhắc tới?

Nam Cảnh sư tỷ nhịn không được trộm hỏi.

Lúc này Lệ Diên không muốn nói chuyện.

Nàng chỉ muốn châm một điếu thuốc.

Nàng biết sẽ có một ngày nàng sẽ bị vả mặt, nhưng không ngờ ngày này đến nhanh như vậy.

Ba năm nay, nàng đã quên, nàng đã từng vô cùng kiêu ngạo từ hôn Ninh Trục, như ngựa hoang thoát cương, ở trong Nam Cảnh học viện vui vẻ hết sức, vốn định đi theo mọi người tới Thanh Bình sơn mở rộng kiến thức, không ngờ lại gặp phải Ninh Trục!

Nếu biết sẽ bị hắn vả mặt ở trước mặt bao người, lúc trước nàng nên tán hắn thêm hai bạt tai.

[ "Tích", kiểm tra đo lường cảm xúc dao động của ký chủ, hệ thống nhắc nhở, thỉnh ký chủ ghi nhớ chức trách pháo hôi, chớ có tâm lý trả thù.]

"Pháo hôi cái rắm, sao ngươi không nhắc ta sẽ gặp hắn ở đây?"

[ Hệ thống đã nhắc nhở, nhưng ký chủ đắm chìm trong sắc đẹp của tân nhập môn tiểu sư đệ, nên không nghe thấy. ]

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!