Tả Dữu vừa nghe xong liền hừ nhẹ một tiếng, giọng khinh khỉnh:
"Có thể quăng tụi mình tới đây trồng rau chặt củi, thì chuyện gì điên điên cũng làm được hết."
Tổ đạo diễn livestream: "..."
Cảm ơn em nhiều, Tả Dữu.
[ Không hổ là Tả Dữu, nói đúng mà cay thật sự. Đạo diễn đúng là chơi ác. ]
[ Tuy miệng hơi chua nhưng nói không sai. Đạo diễn kiểu này đúng là không coi người ta ra gì. ]
[ Càng ngày càng mê Tả Dữu, dám nói dám làm, thích ghê luôn á. ]
Ôn Cảnh Hinh bật cười, ho khẽ một tiếng để che giấu.
"Ừ, em nói đúng. Anh đúng là chưa nghĩ tới chi tiết đó."
Tả Dữu không tiếp tục dây dưa nữa, mà nhíu mày tuyên bố chắc nịch:
"Nếu quy định là 30 ký, thì tụi mình không được làm thừa một ký nào luôn!"
Ôn Cảnh Hinh gật đầu, đồng tình và tỏ ý nghe theo hết.
Anh vừa định bảo Tả Dữu đưa dao để anh chặt củi, cho cô nghỉ một chút.
Ai ngờ cô đã hùng hổ đi đến sát một cái cây lớn, giơ cao dao và hét lên một tiếng đầy khí thế chém xuống.
Khán giả trong phòng livestream đều bị khí thế đó làm cho sững người, nín thở dõi theo…
…Rồi họ thấy…
Dao chém một phát... kẹt cứng trên thân cây, không rút ra được.
Tả Dữu: "..."
Bình luận: [……]
Tả Dữu tròn mắt, không tin nổi pha "ra quân" đầu tiên lại thảm như vậy.
Cô cố gắng rút dao, nhưng do chém quá sâu, phải dùng hết sức mới kéo ra được.
Vừa rút ra khỏi thân cây, Tả Dữu suýt ngã ngửa vì đà kéo mạnh.
May mà Ôn Cảnh Hinh kịp bước tới đỡ lấy cô:
"Cẩn thận!"
Ôn Cảnh Hinh nhíu mày, nắm lấy tay cô.
Dù có bao tay, nhưng hơi ấm trong lòng bàn tay anh vẫn truyền qua được.
Nhưng lúc này Tả Dữu hoàn toàn không để tâm đến cảm giác đó — cô chỉ đang tức vì khúc gỗ kia.
"Không tin hôm nay tôi không chặt được nó!"
Nói rồi cô lại tiến đến cái cây ban nãy, chuẩn bị phang tiếp.
Ôn Cảnh Hinh vội lên tiếng:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!