[Ủa Lan Thanh Vũ bị gì vậy? Dọn hành lý mà mệt tới mức này luôn hả? Mà trưa nay cô ấy có dọn gì đâu.]
[Tôi xem live ở phòng cô ấy nãy, suốt buổi chỉ thấy cô ấy ngồi xổm quay lưng lại thu dọn hành lý.]
[Mà quay lại sau cả tiếng, cổ vẫn ngồi nguyên cái tư thế đó, không hề nhúc nhích luôn.]
[Không phải đang thu dọn mà ngủ gật luôn đó chớ?]
[Cái người phía trước nói chuyện có vấn đề à? Ngồi xổm mà ngủ được á? Không biết gì thì đừng nói bậy! Thanh Vũ tốt như vậy mà các người cũng nói cô ấy, thiệt là không có lương tâm!]
[Đúng đó! Tả Dữu ngủ trưa cả buổi thì không ai nói gì, còn đi công kích người khác!]
[Ờ thì… Tả Dữu đâu có giả vờ chăm chỉ đâu mà bị nói.]
[Đẹp + cá mặn vẫn thấy đáng yêu, cãi gì nữa.]
Tả Dữu vừa ngáp vừa lười nhác đi tới chỗ đạo diễn phát công cụ, cầm lấy con dao nhỏ để chuẩn bị lên núi thực hiện nhiệm vụ nhóm số 3.
Nhưng trước khi đi, cô vẫn không nhịn được quay lại liếc nhìn Lăng Tiêu và Lan Thanh Vũ một cái.
Hai người này đúng là… thú vị ghê.
Trưa thì mặt anh Lăng Tiêu trông bí xị, giờ đến chiều lại đổi qua Lan Thanh Vũ khó ở.
Gì vậy? Hai người này truyền cảm xúc cho nhau à?
"Đừng nhìn nữa, đi thôi."
Ôn Cảnh Hinh đi tới bên cạnh cô, tay cầm sợi dây thừng, nhẹ giọng nhắc.
Vì chuẩn bị lên núi, anh đã thay một bộ đồ tối màu chuyên dụng, đeo thêm găng tay vải sợi.
Tả Dữu nhìn mà hơi ngạc nhiên.
Không ngờ Ôn Cảnh Hinh lại chuẩn bị chu đáo như vậy.
Trong lúc cô đang tự trách sao bản thân không nghĩ ra chuyện này sớm hơn, thì Ôn Cảnh Hinh lấy ra thêm một đôi găng khác, đưa cho cô.
"Đeo vào đi."
Tả Dữu không khách sáo, cười tươi nhận lấy, còn không quên tâng anh một câu:
"Anh Ôn, anh giỏi thật đó, còn đoán được hôm nay sẽ phải lao động, chuẩn bị kỹ ghê!"
Ôn Cảnh Hinh chỉ liếc cô một cái, xem như ngầm đồng ý.
Ngay khi biết tập hai sẽ quay ở vùng này, anh đã nhờ Tống Hỏi tra kỹ tình hình địa phương.
Biết đây là vùng núi, ít nhà dân, anh liền chuẩn bị sẵn những vật dụng cần thiết.
Dù gì anh cũng khá thân với đạo diễn, quá hiểu kiểu "vì view mà bất chấp" của ông ta.
Và đúng như anh dự đoán — lại bắt khách mời làm việc tay chân rồi!
[Wow! Anh Ôn không hổ là người từng trải, chuẩn bị tới nơi tới chốn ghê luôn!]
[Mấy người không biết trước đây Ôn lão từng quay phim ở nông thôn à? Diễn vai nông dân mà xuất sắc lắm!]
[A a a nhớ rồi! Bộ phim đó còn được giải nữa mà!]
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!