Chương 42: (Vô Đề)

Tả Dữu theo phản xạ chọn phòng gần nhà ăn nhất bên phải, lý do: gần đồ ăn, ăn nhanh hơn!

Nhưng vừa mới tới cửa phòng thì thấy bên trong có một chiếc vali đặt dưới đất.

Lập tức hiểu ra có người chiếm phòng trước rồi, Tả Dữu bước lùi ra sau, miệng xin lỗi:

"Xin lỗi nha, tôi không biết trong này có người rồi."

Từ bóng tối trong phòng bước ra một người — nở nụ cười dịu dàng nhìn Tả Dữu:

"Không sao đâu."

Là Lan Thanh Vũ.

Tả Dữu gật đầu chào lại, nhưng thực lòng chẳng muốn nhìn cái nụ cười giả tạo kia chút nào, quay lưng định đi tìm phòng khác.

Nhưng Lan Thanh Vũ lại đột ngột gọi cô lại…

"Tả Dữu, chờ đã!"

Tả Dữu sững người, ánh mắt khó hiểu nhìn cô ta.

Giữa cô và Lan Thanh Vũ cũng chẳng thân thiết đến mức có chuyện gì để nói riêng cả.

Nhưng Lan Thanh Vũ lại chẳng thèm để ý ánh mắt cảnh cáo của cô, đi tới với gương mặt đầy áy náy.

"Kỳ trước tụi mình hiểu lầm nhau nhiều quá. Bây giờ chương trình quay kỳ mới rồi, hay là mình bắt tay giảng hòa, làm lại từ đầu được không?"

Khi nói câu đó, ánh mắt Lan Thanh Vũ rất khéo léo liếc về phía chiếc camera đặt trong phòng.

Góc máy kia vừa đúng có thể bắt trọn biểu cảm của Tả Dữu.

Vì có máy quay ở đó, Lan Thanh Vũ chắc mẩm Tả Dữu sẽ không dám từ chối lời đề nghị làm hòa của cô ta.

Bằng không, dân mạng sẽ chửi cô xối xả cho xem.

Chửi vì chuyện gì ư?

Đương nhiên là vì Tả Dữu nhỏ nhen, dễ nổi cáu, khó ưa.

Mặc dù hiện tại hình ảnh của Tả Dữu trên mạng đã đỡ hơn trước, nhưng nếu bây giờ cô vẫn còn kiêu căng kiểu đó, chắc chắn sẽ lại bị ghét bỏ.

Vì thế, ngay sau khi nói xong lời kia, Lan Thanh Vũ chỉ còn chờ Tả Dữu gật đầu miễn cưỡng đồng ý.

Nhưng cô ta không ngờ là Tả Dữu nghe xong thì lại nhìn cô ta như đang nghe chuyện nực cười lắm, ánh mắt kiểu: "Cô đang đùa tôi đấy à?"

Lan Thanh Vũ đứng hình.

Ngay sau đó, Tả Dữu bật cười nhẹ, rồi mở miệng.

"Lan Thanh Vũ, cô quên tôi đã từng nói gì với cô à? Giữa chúng ta chỉ là nước sông không phạm nước giếng, miễn cưỡng cùng xuất hiện trong một chương trình thôi, cô lại còn muốn hòa giải gì nữa? Cô muốn hóa giải là chuyện của cô, tôi thì không có hứng."

Tả Dữu hoàn toàn không để tâm tới cái camera trong phòng.

"Dù sao nếu cô không chọc vào tôi, tôi cũng chẳng rảnh dây dưa với cô. Nhưng nếu cô lại giở cái giọng trịch thượng, tỏ vẻ thân thiết giả tạo để khiến tôi ghê tởm thì… tôi cũng không chắc đôi tay này có còn nhịn được không nữa."

Vừa nói, Tả Dữu vừa nhấc hành lý lên, cố tình cho Lan Thanh Vũ thấy rõ sức lực của mình.

Muốn dùng một câu "chỉ là hiểu lầm" để xóa sạch mọi chuyện cũ à?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!