Bình luận bay liên tục:
[......]
[Không phải chứ, Tả Dữu tỉnh táo lại đi! Cô chỉ còn 200 tệ thôi đó! Còn dám ăn hết sạch mấy món ngọt rồi lại thêm kem nữa?!]
[Toang rồi, vừa mới bảo cô đừng lên cơn nữa, giờ lại phát bệnh, đúng là không còn lý trí.]
[Nhưng mà, trời ơi, mấy món ngọt với đồ uống lạnh đó nhìn hấp dẫn thật sự luôn á!]
[Cô ấy định ăn hết thiệt hả? Mà ăn ngọt lạnh kiểu này không sợ đau bao tử à?]
Ôn Cảnh Hình lúc này cũng nghĩ giống mấy bình luận kia.
Anh hơi nhíu mày, liếc nhìn Tả Dữu đang hí hửng như quên cả thế giới, đắn đo một chút rồi nhẹ giọng nhắc nhở:
"Ăn nhiều mấy món này một lúc dễ bị đau dạ dày lắm đấy."
Anh vốn là bệnh nhân đau bao tử kinh niên, từng khổ sở vì bệnh lâu năm, thành ra giờ cứ nhìn thấy đồ ngọt là bản năng nhíu mày.
Tả Dữu nghe vậy thì giật mình như vừa bừng tỉnh, lúng túng giải thích:
"Ơ, em đâu có định ăn một mình đâu, em mua bốn phần lận. Một phần của anh, một phần của em, còn hai phần kia cho hai anh quay phim mỗi người một phần!"
Thật ra là cô chưa kịp tính xem mình sẽ ăn phần nào.
Vì nhìn phần nào cũng ngon quá, khiến cô khổ não cực kỳ.
Ôn Cảnh Hình hơi khựng lại.
Lần này anh thật sự không ngờ cô lại trả lời như vậy.
Hai anh quay phim cũng sững người, vừa cảm động vừa ngại ngùng.
"Không cần đâu chị Dữu, chị ăn đi, bọn em không sao mà!"
Từ lúc quay tới giờ, hai người họ chỉ uống được tí nước, ngoài ra chẳng ăn gì.
Nói không thèm kem là giả, nhưng từ trước tới nay quay show nào cũng chưa từng gặp trường hợp thế này, chắc không thể ăn đâu nhỉ?
Tả Dữu liếc nhìn áo họ đã ướt đẫm mồ hôi, làm gì không nhận ra họ vừa nóng vừa khát.
Cô phất tay, cười nói:
"Không sao đâu, nắng gắt thế này, chúng ta cũng không định ra ngoài ngay, nghỉ ngơi chút đi. Còn kem ấy à, nếu hai anh thật sự ngại quá thì tí nữa nhớ nói cho em biết hương vị phần mình ăn là gì nha~"
Hai anh quay phim: "......"
Vậy tức là... cô mời bọn họ thật không phải vì hào phóng gì đâu, mà vì mắt to hơn bụng, ăn không nổi hết…
Ôn Cảnh Hình dù cảm động với hành động của cô, nhưng bụng anh lại không cho phép thử thách này.
Anh tiếc nuối từ chối:
"Xin lỗi nhé, dạ dày anh yếu lắm, ăn mấy món này không ổn đâu."
Tả Dữu lập tức quay sang nhìn anh, ánh mắt đầy tiếc nuối:
"Vậy thì... được rồi, tí nữa em ăn hai phần vậy."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!