Chương 24: (Vô Đề)

Lăng Tiêu tức đến nghẹn họng: "Tả Dữu, cô đừng có vô liêm sỉ như vậy!"

"Được, tôi sẽ khuyên Lăng Tiêu." Lan Thanh Vũ cắn răng, cố gắng nặn ra một nụ cười, cắt ngang lời Lăng Tiêu.

Chỉ cần Tả Dữu nhắc đến chuyện ngày hôm qua là tim cô lại thấp thỏm không yên.

Trời biết sáng nay cô đã cố gắng đến mức nào để vớt lại chút thể diện và danh tiếng bị mất hôm qua, kết quả Tả Dữu lại khơi ra hết!

Cô sợ tất cả những nỗ lực của mình đều thành công cốc!

Cho nên cho dù lời Tả Dữu có chua cay đến đâu, cô cũng phải nén giận mà nghe.

Thậm chí còn phải cúi đầu xin lỗi.

"Xin lỗi, chuyện hôm nay là lỗi của chúng tôi. Sau này sẽ không như vậy nữa."

Nói xong, cô quay sang kéo tay Lăng Tiêu:

"Chúng ta đi chỗ khác đi, tự dưng em thấy thèm ăn mì."

Cô sợ ở lại đây lâu hơn sẽ phát điên vì Tả Dữu mất.

Lăng Tiêu cũng biết bây giờ tốt nhất là rút lui, chuyện này để lâu mọi người sẽ quên.

Trước khi đi, hắn còn hằm hằm trừng mắt nhìn Tả Dữu một cái rồi quay lưng định rời khỏi.

Nhưng đúng lúc hai người vừa xoay người, Ôn Cảnh Hình – người nãy giờ im lặng – lại chậm rãi lên tiếng.

"Lăng Tiêu tiên sinh chẳng phải vừa nói sẵn sàng chấp nhận xử phạt từ tổ chương trình vì sai phạm sao? Sao vậy? Hay là... đã quên rồi?"

Ôn Cảnh Hình mỉm cười, nhưng trong mắt không có chút độ lượng nào.

"Chắc tổ chương trình cũng không đưa ra xử phạt quá nặng đâu. Tôi tưởng Lăng Tiêu không phải loại người đã nói mà không giữ lời, dám làm mà không dám nhận chứ?"

Lăng Tiêu lập tức sững người tại chỗ.

Quả thực hắn đâu có nghĩ là tổ chương trình thật sự sẽ phạt mình, lúc nãy Tả Dữu còn chẳng nhắc đến nữa là!

Vậy mà Ôn Cảnh Hình lại cố tình nhắc lại trước mặt bao người, rõ ràng là muốn làm hắn bẽ mặt!

Hắn gần như nghiến răng nghiến lợi – vì sao Ôn Cảnh Hình lại cứ nhằm vào mình như vậy?

Ngay cả Lan Thanh Vũ cũng sững sờ trợn tròn mắt nhìn Ôn Cảnh Hình.

Cô không thể tin nổi Ôn Cảnh Hình lại tính toán đến cả chuyện nhỏ nhặt này – rõ ràng anh là người rất độ lượng cơ mà?

Phía tổ chương trình, mấy nhân viên cũng quay sang nhìn đạo diễn, không biết phải làm sao.

"Đạo diễn... Giờ sao đây ạ?"

Nếu người nhắc đến chuyện này là người khác thì còn có thể cho qua, nhưng đây là Ôn Cảnh Hình – người đang được công chúng theo dõi sát sao.

Anh nói ra trước mặt bao người thế kia, chẳng phải là muốn họ phải ra mặt xử lý hay sao?

Đạo diễn thì âm thầm ôm đầu, trong lòng rủa thầm Lăng Tiêu không biết bao nhiêu lần.

Thật là ngu hết chỗ nói!

Không có chuyện gì lại đi chọc vào Ôn Cảnh Hình – đúng là tự rước họa!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!