Chương 21: (Vô Đề)

Buổi sáng tiết đầu là môn toán cao cấp, chính là môn học khiến Mạc Du Tâm đau đầu, tối qua mọi người trong phòng ký túc chơi điện thoại quá muộn.

Nên hôm nay đều dậy trễ, Mạc Du Tâm vì nguyên thân còn bộ đồng hồ sinh học nên 6h đã tỉnh rồi, sau đó lại nằm xuống, Giang Thiển còn đang ngủ đột nhiên gào một tiếng, mọi người trong ký túc liền tỉnh.

"Mau lên a, 8h giờ vào học rồi lúc này đã 7h30 rồi a, mau dậy đi, giảng viên môn toán cao cấp hay điểm danh lắm, nếu không có mặt cuối kỳ rớt tín chỉ đó." Giang Thiển vội vàng mặc đồ, rồi chạy vào phòng vệ sinh rửa mặt.

Lúc này Mạc Du Tâm còn chưa tỉnh ngủ, quả nhiên sinh viên thì vẫn là học sinh, không thoát được ma trảo của lão sư, đời trước khắc ngọc cô dựa theo tâm tình mà làm, bình thường đến trưa mới tỉnh ngủ rồi có tinh thần làm, cái này đúng là mệt không dậy nổi a.

3 người vội vàng cũng gần xong, Mạc Du Tâm thì mới thay quần áo từ trên giường bò xuống.

Giang Thiển nhìn đồng hồ 7h40 rồi, giọng nói liên tục dục nhanh lên, "Mạc Du Tâm, đến 40 rồi, bà nhanh lên chút đi."

Mạc Du Tâm ở trong phòng vệ sinh rửa mặt, hướng mặt ra nói với ba người: "mấy bà đi trước đi, chút nữa tui vào lớp tìm mấy bà."

"Vậy tụi tui đi trước đây." hôm nay Giang Thiển cũng không kịp trang điểm, cùng hai người còn lại chạy như khói bay.

Mạc Du Tâm thu dọn xong, thoa chút son liền đi, 10 phút đã trang điểm xong? cái này cũng hơi miễn cưỡng chút, mà thôi quẹt đại cho xong, dù sao cái thân này cũng không tệ, nhưng mà so với mình đời trước vẫn kém một chút.

Hôm nay Mạc Du Tâm mặc chiếc váy chiết eo màu xanh san hô, phối cùng đôi giàu cao gót xanh đậm, cô xem đồng hồ còn 10 phút, đi nhanh một chút sẽ không đến trễ, cũng may cho cô ký túc Alpha gần với phòng học, nếu không rớt tín chỉ là chắc rồi.

Sau khi Mạc Du Tâm vào lớp, quả nhiên như cô nghĩ, 8h kém 2 phút nữa, lúc này trong phòng học đã ngồi đông người, đa số đều bị Mạc Du Tâm hấp dẫn, hôn nay cô không trang điểm, ngược lại mang sắc thái khác, chỉ thoa chút son nhưng cũng không thua gì lúc trang điểm rồi.

Mạc Du Tâm đứng phía trước quét mắt một vòng, thấy Giang Thiển định cầm sách qua tìm Giang Thiển các nàng, sau đó thì nghe thấy có tiếng người gọi cô?

Tô Ngữ Băng đương nhiên cũng nhìn thấy Mạc Du Tâm, nhớ trước đó Mạc Du Tâm thoải mái gửi cho mình 20.000, Tô Ngữ Băng cảm thấy chắc là Mạc Du Tâm đã đi câu phú bà nào rồi, Mạc Du Tâm muốn dựa vào phú bà, vậy mình sẽ khiến cho cô ta không thể dựa được, để xem Mạc Du Tâm còn giả vờ làm người tốt nói chăm sóc mình và bảo bảo nữa hay không? nghĩ đến lời Mạc Du Tâm hứa hẹn, cho đến giờ To Ngữ Băng vẫn cảm thấy buồn cười.

Mạc Du Tâm muốn dựa vào phú bà, vậy mình sẽ khiến mọi người biết Mạc Du Tâm và mình có quan hệ, dù sao mình cũng đã tuyệt vọng với thứ tình cảm này rồi, nhưng Mạc Du Tâm thì khác, rời xa phú bà, nàng không tin Mạc Du Tâm có thể kiếm được tiền?

"Mạc Du Tâm.

"Tô Ngữ Băng hô một tiếng, vẫy tay với Mạc Du Tâm, trên mặt lộ ra nụ cười khó hiểu. Mạc Du Tâm thấy Tô Ngữ Băng gọi cô, cũng không tìm bạn cùng phòng nữa, bước nhanh đến chỗ Tô Ngữ Băng, dù sao nữ chủ có muốn chỉnh cô hay không thì cô cũng có cách tiếp chiêu a. Mạc Du Tâm đi đến cười một cái với Tô Ngữ Băng nói:"Ngữ Băng, bạn tìm mình sao?"

Tô Ngữ Băng gật đầu, chỉ chỉ chỗ ngồi bên cạnh, có chút hứng thú nhìn Mạc Du Tâm nói: "cô ngồi cạnh tôi."

"Được, cảm ơn Ngữ Băng đặc biệt dành chỗ cho mình," Mạc Du Tâm cười cười với Tô Ngữ Băng, nụ cười kia đầy chân thành.

Cái này lại khiến Tô Ngữ Băng bực mình, nàng kêu Mạc Du Tâm đến là muốn xem Mạc Du Tâm quẫn bách khó xử, vừa muốn diễn người tốt với mình, lại vừa muốn gạt tiền trong tay các phú bà khác.

Mạc Du Tâm lộ liễu ngồi cùng mình, còn cười với mình, cô ta không sợ phú bà nổi ghen sao?

Mạc Du Tâm thấy Tô Ngữ Băng không để ý mình, còn cười nháy mắt với Tô Ngữ Băng một cái, Tô Ngữ Băng tức giận cầm sách thả lên bàn cái bộp, rồi mở sách ra, mặc kệ Mạc Du Tâm.

Mạc Du Tâm thấy nữ chủ kinh ngạc, mím môi cười lén.

Hai người hành động cùng nhau nhìn thế nào cũng giống như cặp đôi đang giận dỗi.

Ngồi cách Mạc Du Tâm hai hàng ghế, bạn cùng phòng với Phùng Duyệt Duyệt kéo kéo nàng một cái, "Duyệt Duyệt, Mạc Du Tâm kia không để ý đến bạn, có phải là vì Tô Ngữ Băng không? bạn nhìn hai người kia ngồi cùng nhau kìa, có phải người đã hòa hợp rồi không?"

Phùng Duyệt Duyệt lúc này còn đang tức giận, nàng không hiểu Tô Ngữ Băng có gì tốt? lại khiến cho Mạc Du Tâm từ một học bá thanh lãnh phải quay đầu, à, không đúng, học bá thanh lãnh của nàng gần đây thích mặc váy hơn, nhất định là bị nữ nhân Tô Ngữ Băng kia đầu độc, trước kia Mạc Du Tâm theo phong cách thanh niên thanh lãnh Nhật hệ, nàng chỉ thích bộ dạng Mạc Du Tâm trước kia.

"Sao mà hòa hợp được? nhất định là con tiện nhân Tô Ngữ Băng kia đã dùng thủ đoạn gì đó, lúc đầu Mạc Du Tâm cũng sắp thổ lộ với tôi rồi, bây giờ bị cô ta vung đao đoạt ái, tôi nhất định phải cho cô ta biết tay."

Phùng Duyệt Duyệt tức giận, còn nghĩ cách muốn cướp Mạc Du Tâm về ngồi cạnh mình, nhưng mà giảng viên toán cao cấp đã vào lớp rồi.

Hắn nhìn một vòng rồi bắt đầu điểm danh, vì mọi người đều biết nếu không ai vào học tiết của hắn thì sẽ rớt tín chủ, cho nên mọi người đều có mặt đông đủ, sau đó giảng viên toán cao cấp bắt đầu giảng bài.

Mạc Du Tâm mở sách ra, lấy di động ra, bắt đầu xem tin tức về hội đấu giá ngọc, rất nhanh cũng tránh được lời giảng của giảng viên.

Tô Ngữ Băng bên này cố gắng nghe giảng viên giảng bài, quay mặt liền thấy Mạc Du Tâm vẻ mặt thích thú xem video? vì sao chứ?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!