Hai người đưa mắt nhìn nhau.
"Cô đang làm gì?" Dã Trì Mộ mở lời trước, ánh mắt khẽ lướt qua chiếc di động của cô, dường như muốn nhìn thấy điều gì đó từ bên trong.
"... Tôi, đi vệ sinh." Cố Tri Cảnh không vội vã.
"Đây là nhà vệ sinh của nam Alpha." Ánh mắt Dã Trì Mộ rơi trên cánh cửa phòng vệ sinh sau lưng cô.
Thế giới này mọi thứ đều tốt, chỉ có việc đi nhà vệ sinh là không tốt, bởi sẽ có tới sáu phòng vệ sinh.
Nam nữ Alpha, nam nữ Omega, nam nữ Beta.
Hơn nữa, hình vẽ người nhỏ xíu bên trên gần như không khác nhau là mấy, không nhìn kỹ rất dễ nhầm lẫn.
Cố Tri Cảnh quay đầu liếc nhìn, bình tĩnh nói: "Đi nhầm."
"Còn cô, sao cô lại ở đây?" Cố Tri Cảnh nhẹ giọng hỏi nàng.
Dã Trì Mộ nói: "Thấy cô vào nhà vệ sinh nam Alpha, tôi sợ họ gặp phải sắc lang, nên đến xem thử."
Lời nói này.
Cố Tri Cảnh không kìm được mà cong môi cười, bị cách nói của nàng làm cho cảm thấy đáng yêu, bèn nói: "Cô cũng thật nhiệt tình."
Bầu không khí rất ngượng ngùng.
Cả hai đều đang nói dối, và lời nói dối nào cũng dễ dàng bị chọc thủng.
Rất nhanh, trong nhà vệ sinh có mùi phát ra, là một mùi cây cối rất nồng, không thể nói rõ là cây gì, vì quá đậm đặc nên trở nên rất gay mũi, giống như mùi amoniac hôi thối do nhà vệ sinh lâu ngày không được dọn dẹp.
Đi kèm theo đó là những tiếng "phanh phanh phanh" và tiếng chửi rủa.
"Đến nơi khác nói chuyện." Cố Tri Cảnh cất bước ra ngoài.
Tiếng va chạm trong nhà vệ sinh càng lúc càng lớn. Dã Trì Mộ vội quay đầu nhìn lại, ngón tay dùng sức siết chặt cây gậy bóng chày.
Nàng cầm cây gậy tròn này vì một lý do rất đơn giản.
Nàng định trả thù Triệu Khai Dục, đập vỡ đầu hắn. Nếu Triệu Khai Dục dùng thủ đoạn uy h**p nàng, thì dứt khoát không ai được sống yên.
Sau đó, nàng nhìn thấy Cố Tri Cảnh và Tần Quang Huy đang nói chuyện.
Ban đầu, đúng như dự đoán, hai kẻ đó vẫn chứng nào tật nấy, còn định hạ thuốc nàng.
Nàng đã chuẩn bị sẵn tâm thế cá chết lưới rách, ai cũng đừng mong sống tốt. Nhưng Cố Tri Cảnh lại nhận lấy thuốc, trực tiếp đổ vào miệng Triệu Khai Dục, thủ pháp cực kỳ tàn nhẫn, lại khiến trong lòng nàng dâng lên một cảm giác sảng khoái...
Đến góc rẽ phía trước, Cố Tri Cảnh ôn tồn nói: "Tôi đi vệ sinh một lát, nếu có người đến, cô cứ đến nơi khác chờ tôi."
Chuyện này cô làm một mình, cô không muốn gây ra chuyện gì kéo Dã Trì Mộ vào.
Dã Trì Mộ hoàn hồn, nhìn về phía hình người mặc váy trên cửa nhà vệ sinh, phía sau có một chữ A viết hoa.
Lần này Cố Tri Cảnh không đi nhầm phòng vệ sinh nữa. Cô cũng không vội, trước tiên rửa sạch bàn tay đã chạm vào Triệu Khai Dục.
Sửa sang sạch sẽ xong, cô cầm điện thoại lên gọi, "Alo, có phải tòa soạn X không? Ở đây có người chơi thuốc, ý đồ gây ra bạo động cho Omega. Anh hỏi là ai à... Hình như là tiểu công tử của tập đoàn Hoa Thế."
"Địa chỉ, tiệc từ thiện ở Nam Sơn, đến đây toàn là người nổi tiếng."
Vài tỉ người cùng nhau quan sát.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!