Bên ngoài, mưa vẫn rơi, những hạt mưa không lớn, xiên xiên theo gió thổi tới, mềm mại như những sợi tơ.
Xa xa, những rặng cây trên đảo theo gió mà nghiêng ngả, chốc chốc lại nghe được tiếng cành cây gãy lìa.
"Cũng chỉ là dọa người thôi, mưa năm nay không đáng sợ như vậy." Cố Thế Xương ngắm nhìn ngoài cửa sổ, thu tầm mắt lại rồi cảm khái lượng mưa năm nay thấp, đúng là nên có một trận mưa ra trò.
Lời nói ấy lọt vào tai Dã Trì Mộ, dần dần vuốt phẳng đi nỗi khô héo bực bội mà cơn mưa mang lại. Lúc dùng bữa, Cố Thế Xương cứ cảm thán mãi, cảm thấy tay nghề của con gái mình thật sự không tệ.
"Không thể ngờ tay nghề của con lại tốt như vậy." Cố Thế Xương lặp đi lặp lại mấy lần.
"Phụ thân, ăn cơm cho ngon đi ạ."
Ngụ ý: Sao mà lắm lời thế.
Cố Thế Xương lắc đầu, vừa cười vừa nói Cố Tri Cảnh sắp lật trời đến nơi rồi, đến cả ba mình cũng muốn quản.
Dã Trì Mộ cắt miếng thịt viên ăn, nước sốt tươi ngon, cắn một miếng là ngập tràn nước sốt, "Ba cô là kinh ngạc vì cô nấu cơm ngon, nên mới cảm khái thôi."
"Trì Mộ nói đúng, con biết nấu ăn bản thân đã rất lạ rồi, huống chi làm còn ngon như vậy, lại càng kỳ quái hơn." Cố Thế Xương gật đầu nói.
Hai người một người tung một người hứng. Cố Tri Cảnh thật sự cảm thấy kỳ quặc, cô nheo mắt nhìn Dã Trì Mộ ở bên trái, rồi lại nheo mắt nhìn Cố Thế Xương ở bên phải.
Cô đè nén suy nghĩ ấy xuống, không thể nghĩ lung tung.
Cố Tri Cảnh nấu đủ lượng cho ba người ăn thoải mái. Họ ăn đến no căng, cuối cùng uống thêm nước trái cây tươi do Cố Tri Cảnh ép, vị chua ngọt thanh mát, cuốn trôi đi vị dầu mỡ trong miệng, cảm giác như vẫn có thể ăn thêm chút nữa.
Mưa bên ngoài không ngớt. Đạo diễn và người quay phim chen chúc ở phía sau xe để ghi hình, ngửi thấy mùi thơm chỉ biết nuốt nước bọt. Thơm quá, tiếc là Cố Tri Cảnh chẳng hề có ý mời họ qua ăn một miếng, thực sự rất tiếc nuối.
Cuối cùng, họ mặt dày mày dạn đến xin, Cố Tri Cảnh làm thêm một ít thịt xiên nướng để kết thúc bữa ăn, gọi mấy người họ cầm đi ăn.
Đoàn phim đã đợi trong xe dã ngoại rất lâu, một là vì miếng ăn, hai là vì muốn quay thêm tư liệu đời thường. Cố Thế Xương ân cần hỏi Dã Trì Mộ ở đây có quen không, có cần gì không.
Dã Trì Mộ luôn khéo léo đáp: "Rất tốt ạ, cảm ơn sự quan tâm của chú."
"Này, con cũng đừng ngại ngùng, cần gì thì cứ nói." Cố Thế Xương nói, "Người một nhà không có gì phải khách sáo."
"Con biết ạ." Lòng Dã Trì Mộ ấm lên.
Cố Thế Xương nói xong lại cảm thấy không thỏa đáng, Dã Trì Mộ vẫn chưa đồng ý với con gái nhà mình, nói như vậy có thể sẽ tạo gánh nặng cho nàng, bèn giải thích thêm vài câu.
Họ cứ trò chuyện một câu qua một câu lại, Cố Tri Cảnh thế mà không chen vào được. Cô cầm một quyển sách ngồi ở vị trí cạnh cửa sổ, khoan thai lật xem.
Alpha yên tĩnh đọc sách, thỉnh thoảng sẽ khẽ nhíu mày nhìn về phía họ, dù sẽ cau mày, nhưng cũng không ngăn cản cuộc giao lưu của họ.
Đợi đến khi đoàn phim quay đủ tư liệu rời đi, Cố Thế Xương và Cố Tri Cảnh mới có thể nói chuyện riêng. Cố Thế Xương nhân chuyện trời mưa để bàn về việc làm ăn, nói đến lượng mưa năm nay thấp, công ty bắt đầu chuẩn bị làm một vài dự án từ thiện, quyên góp cho công trình thủy lợi, như vậy cũng có thể giữ gìn mối quan hệ với các ban ngành liên quan.
Cố Tri Cảnh gật đầu nói được. Mảng thủy lợi trước đây là thế mạnh của nhà họ Triệu, bây giờ cướp đi chỗ ngồi của họ, lại nhân cơ hội đào đi một cơ nghiệp khác, họ không chết cũng tàn phế.
Cố Thế Xương nói: "Lấy đi hai công trình của Triệu gia, con chó nhà họ Triệu sợ là bây giờ đang muốn đi cắn người lung tung. Đứa con trai nhà đó chắc chắn sẽ nhắm vào con. Ta phải đi nói chuyện với nhà đầu tư của đoàn phim các con, rót cho các con ít tiền vào đây."
"Cô ta thì có nước bọt mà chĩa vào." Cố Tri Cảnh không mấy để tâm, "Chuyện bỏ tiền phải nắm chắc, Triệu Phương Tinh bỏ tiền không tiếc mạng, con sợ cô ta điên lên, sẽ xưng vương xưng bá trong chương trình, đè đầu cưỡi cổ hai chúng ta."
"Ừm, ta sẽ bảo thư ký đi chuẩn bị."
Dã Trì Mộ trong lòng cảm khái, hóa ra Cố Thế Xương cũng không biết Cố Tri Cảnh là Boss lớn sau lưng đoàn phim. Cố Tri Cảnh thậm chí đến cả tiền của ba mình cũng lừa.
Xem ra chỉ có nàng và cô biết được âm mưu đằng sau chương trình.
Vui vẻ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!