Chương 34: (Vô Đề)

Hôn môi, quả là một trải nghiệm tuyệt vời.

Lúc ấy Cố Tri Cảnh cứ ngỡ mình hôn rất giỏi, giờ nhớ lại mới thấy còn nhiều chỗ cần phải cải thiện, cả hai đều có chút vụng về. Cô là một Alpha rất có lòng cầu tiến, rất muốn thử thêm vài lần nữa, để học cho thuần thục cái kỹ năng hôn môi này. Đôi môi cô khẽ mấp máy, hồi tưởng lại vị ngọt còn vương.

Hai người nhặt lại dụng cụ bên bờ suối rồi đi về phía trung tâm vườn hoa Mạc Nại. Dọc đường, cô liếc nhìn Dã Trì Mộ thêm vài lần. Nàng vẫn tự nhiên chớp mắt, hít thở, chẳng nhìn ra được chút gợn sóng cảm xúc nào.

Cho nên, những lời nàng vừa nói là thật hay giả?

Cố Tri Cảnh rất phiền muộn.

Hai người họ trở về với chiếc giỏ rỗng không, mọi người cũng rất tò mò, hỏi Dã Trì Mộ những quả táo của các nàng đâu rồi.

Dã Trì Mộ không biết trả lời thế nào, ngón tay chỉ về phía Cố Tri Cảnh, nói: "Cô ấy ăn hết rồi."

"Tiểu Cố tổng ăn khỏe vậy sao? Ăn liền một lúc mười quả?"

"Đúng vậy, ban đầu còn định ăn mấy chục quả nữa, nhưng sợ ăn sập cả đoàn phim, nên đành phải nhịn đói." Cố Tri Cảnh thuận miệng nói đùa một câu, mấy vị khách mời đều bị cô chọc cười, chẳng ai tin cô có thể ăn khỏe đến thế. Cố Tri Cảnh tiếp tục mặt không đỏ tim không đập mà nói dối, "Thật ra, lúc ra bờ suối rửa táo, dòng nước chảy khá xiết, táo không cẩn thận bị nước cuốn trôi hết rồi."

Tô Mặc Yên không nghi ngờ gì, quan tâm nói: "Vậy hai người không sao chứ? Dòng nước chảy xiết như vậy, các cô có thể mang về rửa mà, phải chú ý an toàn."

"Em nhớ rồi, cảm ơn Tô lão sư." Dã Trì Mộ cảm ơn cô ấy.

"Không có gì, chị hái được đào mật, em và Tiểu Cố tổng qua đây ăn đi."

Tô Mặc Yên đối đãi với nàng cứ như em gái của mình, trên mạng cũng có người ghép đôi hai người họ, nhưng làm sao có thể qua mắt được những người chuyên đào bới, họ đã l*t tr*n mối quan hệ của cả hai.

Tô Mặc Yên và Dã Trì Mộ ư?

Người đại diện hiện tại của Dã Trì Mộ là Bạch Thanh Vi, mà Bạch Thanh Vi và Tô Mặc Yên có quan hệ thế nào thì không cần phải nói nhiều. Trước đây hai người từng là cặp đôi vàng, Tô Mặc Yên có thể nổi tiếng được như vậy hoàn toàn là nhờ Bạch Thanh Vi. Tiếc là ngày họ kết thúc hợp tác đã gây ra một trận xôn xao không hề nhỏ.

Muốn nói về tiếc nuối, hai người này mới thật sự là nỗi tiếc nuối lớn nhất.

Trên mạng bây giờ vẫn còn lưu lại video buổi họp báo giải ước của Tô Mặc Yên và Bạch Thanh Vi. Tô Mặc Yên cúi đầu trước ống kính, mắt hoe đỏ cảm ơn Bạch Thanh Vi đã chiếu cố nhiều năm, hy vọng sau này họ vẫn là bạn tốt.

Bạch Thanh Vi lại có phần lạnh nhạt hơn. Cô ấy qua loa cúi đầu, chúc Tô Mặc Yên tiền đồ rực rỡ, sau này có thể giành thêm vài giải ảnh hậu, hoàn thành lý tưởng và khát vọng của mình, cũng nói họ sẽ mãi mãi là bạn tốt.

Sau đó, hai người mỉm cười bắt tay nhau lần cuối, rồi ôm nhau lần cuối.

Cặp đôi OO hợp tác duy nhất trong giới giải trí, cứ như vậy tan vỡ.

Sau đó cả hai đều tiền đồ như gấm, hoàn thành tất cả những kỳ vọng và lời chúc dành cho nhau, duy chỉ có lời hứa đơn giản nhất là thất hẹn. Hai người không bao giờ hợp tác nữa, thậm chí chưa từng cùng xuất hiện trên một sân khấu.

Tô Mặc Yên nhiệt tình với Dã Trì Mộ, giúp đỡ nàng, chiếu cố nàng, hoàn toàn là muốn thuận lý thành chương để ánh mắt rơi lên người quản lý sau lưng nàng.

Quả đào mật rất to, mọng nước, chỉ cần khẽ lột là vỏ đã tróc ra. Dã Trì Mộ cầm một quả đã rửa sạch, nàng vừa chuẩn bị gọt vỏ thì thấy Dư Chi Chi cầm một quả đào rõ ràng có màu hồng phấn hơn. Dư Chi Chi hai tay nâng quả đào, cô ấy ra sức x** n*n nó một cách thô bạo, xoa đến khi thịt quả mềm nhũn, ch** n**c. Cô ấy xoa đến khi cả quả đào mềm oặt, rồi lấy một cái ống hút, mặt không đổi sắc cắm thẳng vào để hút nước.

Dã Trì Mộ thấy vậy mà môi khẽ hé ra, thật hung hãn.

Cố Tri Cảnh gọt xong quả đào, cô cầm hai đầu đưa cho Dã Trì Mộ. Nàng ngửi thấy mùi đào, cắn một miếng, ngọt ngào. Cố Tri Cảnh lại gọt một quả khác, nhỏ giọng nói với Dã Trì Mộ: "Pheromone của Tô Mặc Yên hình như là mùi đào mật."

Động tác nhai của Dã Trì Mộ khựng lại, nhìn miếng đào ruột hồng, nháy mắt cảm thấy không còn ngon nữa. Nhưng vì có mọi người ở đây, nàng chỉ có thể giữ phép lịch sự, nén lại cảm giác khó chịu mà ngậm miếng thịt quả chứ không nhổ ra, nói: "Cô đến cả Pheromone của người khác mùi gì cũng biết sao?"

Tô Mặc Yên cũng chỉ mới ngoài ba mươi, khí chất của cô ấy dịu dàng, con người càng trưởng thành lại càng có sức hút. Hôm nay cô ấy có thể nói là đẹp đến tột cùng.

"Hửm?" Cố Tri Cảnh vẫn chưa nhận ra sự kỳ lạ trong lời nói của nàng, cô đáp: "Nhìn cái cách Dư Chi Chi ăn đào mật là có thể biết rồi."

"...À." Dã Trì Mộ tiếp tục ăn đào.

Cố Tri Cảnh lúc này mới ý thức được có gì đó không đúng, cô dừng động tác gọt trái cây, hỏi: "Sao vậy?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!