Dã Trì Mộ dứt áo ra đi khiến tất cả mọi người đều có mấy phần luống cuống. Dù sao nàng cũng là khách mời chính của đoàn phim, hiện tại lại đang là cặp đôi đỉnh lưu với Cố Tri Cảnh, sức hút của cả mùa này đều do nàng và Cố Tri Cảnh gánh vác.
Giống như đang quay một cảnh tình cảm mùi mẫn, nam nữ chính đã cởi cả quần áo, đột nhiên một nữ phụ phản diện xuất hiện, mà nữ chính còn phải nhường đường cho cô ta.
Cảnh này mà chiếu cho khán giả xem, có phải họ sẽ đập luôn cả TV không?
Nếu nàng đi rồi, chương trình sẽ nguội lạnh ngay lập tức.
Tất cả mọi người đều chạy đến khuyên can, bảo nàng đừng quá nóng vội.
Cố Tri Cảnh nhanh chân hơn, cô đi qua chỗ Dã Trì Mộ trước, lời đã đến bên môi, nhưng thấy cô gái nhỏ rơi lệ lại không biết nên nói gì.
Dã Trì Mộ cũng không muốn nói nhiều, nàng chỉ lắc đầu, ý bảo Cố Tri Cảnh đừng cản đường mình.
Cố Tri Cảnh nắm chặt trong tay tờ khăn giấy chưa kịp đưa, cô tiến thêm một bước về phía Dã Trì Mộ, trịnh trọng nói với nàng: "Có thể."
Bước chân Dã Trì Mộ chậm lại một nhịp, không phản ứng kịp cô đang nói gì, Cố Tri Cảnh nói tiếp: "Có thể ngượng ngùng, có thể làm bất cứ chuyện gì."
Cô đáp lại lời nàng nói mấy phút trước. Dù Cố Tri Cảnh không biết Dã Trì Mộ đang "diễn" hay là "thật", Cố Tri Cảnh vẫn một lần nữa nghiêm túc hồi đáp: "Có thể, có thể làm bất cứ điều gì cô muốn."
Bước chân nàng dừng lại, tựa như một cây cọc thẳng tắp đứng trước mặt Cố Tri Cảnh. Dã Trì Mộ tiến lên một bước, lao vào lòng cô, cảm xúc nén nhịn bấy lâu, bao uất ức cứ thế vỡ òa, nàng níu chặt lấy tay áo Cố Tri Cảnh.
Cố Tri Cảnh hít sâu một hơi, lồng ngực phập phồng.
Bàn tay Dã Trì Mộ từ từ siết lấy lớp vải trên eo cô, vầng trán tựa vào lồng ngực, những ngón tay càng lúc càng ghì chặt, bộ âu phục trên người Cố Tri Cảnh như sắp bị nàng xé toạc.
Hương hoa nhài thoảng ra từ lớp áo, nồng nàn, Dã Trì Mộ th* d*c, cơ thể trở nên bồn chồn xao động, rồi lại dần dần dịu lại. Omega bị mùi hương bao bọc chặt chẽ, bị Pheromone khiến cho không biết phải làm sao, vừa như được trấn an lại vừa như bị trêu đùa.
Nàng rất thích mùi hương này.
Cố Tri Cảnh buông thõng hai tay bên hông, một lúc lâu sau, cô mới cúi người, bàn tay đặt lên sau gáy Dã Trì Mộ, dịu dàng an ủi nàng, "Tôi biết rồi, cô đi nghỉ một lát trước đi, để tôi giải quyết."
Cố Tri Cảnh cúi đầu nhìn gương mặt Dã Trì Mộ, khóe mắt ẩm ướt. Lúc khóc nàng không phát ra tiếng, bị người khác nhìn thẳng sẽ không thoải mái, Omega vội vàng quay mặt đi, những giọt nước mắt đọng trong đáy mắt cứ thế rơi xuống.
Trong suốt, long lanh, từ từ lăn dài trên má, khiến người ta nhìn mà mềm lòng.
Rõ ràng biết đối phương đang diễn kịch, nhưng khi trái tim rung động vẫn không khỏi nhói đau.
Bất thường.
Mảng áo trước ngực đã thấm ướt.
Bữa sáng chẳng mấy ai động đũa, Dã Trì Mộ không ăn, những người khác cũng chẳng còn tâm trạng. Triệu Phương Tinh dù có phá đám đến đâu cũng không thể quá đáng đến mức đá bay cả đoàn phim, tất cả mọi người đều đang rất vất vả ghi hình, đây là tâm huyết của họ.
Bây giờ không ai mắng chửi Triệu Phương Tinh, xem như vẫn giữ được phép lịch sự. Ai nấy đều sa sầm mặt mày, ánh mắt dõi theo bóng lưng Dã Trì Mộ rời đi, mong manh như một chiếc lá lìa cành. Trong số họ, ai mà chẳng phải bò lên từ tầng lớp dưới đáy chứ.
Triệu Phương Tinh hành xử như một kẻ tư bản đúng là quá đáng.
Dã Trì Mộ ngồi trong lều một lúc, Tiểu Thiền đến bầu bạn với nàng. Tiểu Thiền chỉ là một trợ lý, cô bé không quyết định được gì, nhưng nhất định sẽ đứng về phía Dã Trì Mộ, nói: "Em đã gọi cho chị Bạch rồi, chị ấy sẽ đến giải quyết chuyện này, chị đừng buồn quá."
"Ừ." Dã Trì Mộ gật đầu.
Chuyện này chắc chắn phải gọi cho Bạch Thanh Vi. Nếu thật sự muốn rời khỏi chương trình sẽ liên quan đến hợp đồng, các nàng có thể phải chịu bồi thường, khi đó chuyện sẽ lớn.
Các khách mời khác đến làm người hòa giải, muốn cho Dã Trì Mộ một cách thoát khỏi chuyện này.
Tất cả mọi người đều cho rằng lời nàng nói chỉ là lúc nóng giận, để tạo hiệu ứng cho chương trình.
Nhưng khi vào trong mới phát hiện Dã Trì Mộ thật sự đang thu dọn đồ đạc. Cô gái nhỏ tính tình cương liệt, không hiểu được tầm quan trọng trong đó. Nếu nàng thật sự rời khỏi chương trình, làm lớn chuyện lên thì dư luận sẽ nói nàng không biết chừng mực, dù nàng có đúng thì người ta cũng sẽ nói là do nàng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!