Vừa đến phòng, Tiểu Đông và Tiểu Bắc đã vội vàng tiến lên, tò mò hỏi: "Đây là cái gì thế?"
Khúc Tiểu Tây: "Chắc hẳn là hồi âm."
Cô cũng không biết có trúng tuyển hay không, vội mở phong thư ra, một tờ đơn gửi tiền rơi xuống. Khúc Tiểu Tây phấn khích hét lên một tiếng: "Có tin tức tốt."
Cô cẩn thận xem hồi âm, đây là phí viết bài cho những mẹo nhỏ sinh hoạt trước đó cô viết, mẹo vặt thông thường được nhận đồng nghĩa cô được 1 đồng tiền nhuận bút cho 1000 chữ. Tuy nội dung không đủ 1000 chữ nhưng ban biên tập cảm thấy mẹo nhỏ cô viết rất hữu ích, bởi vậy kết toán cho cô 1 đồng tiền.
Chỉ mới có 1 đồng cũng đủ khiến cả nhà vui sướng cực kỳ.
Đây cho thấy khởi đầu tốt đẹp.
Tiểu Đông nhìn Tiểu Tây, đôi mắt cong cong, cậu hơi hếch cằm vui mừng nói: "Em gái à, em giỏi quá đi!"
Tiểu Đông cảm thấy trong thiên hạ không ai lợi hại hơn so với em gái cậu cả!
Em gái cậu… chính là tiên nữ siêu cấp giỏi.
Bên kia Tiểu Bắc như ông cụ non thở phào nhẹ nhõm, nghiêm trang: "Chị đỉnh quá đi."
Khúc Tiểu Tây ngẩng cao đầu, kiêu ngạo: "Dĩ nhiên! Về sau anh và Tiểu Bắc cũng sẽ lợi hại như em vậy đó."
Bởi một đồng tiền này mà ba anh em nhiệt huyết bốc cháy, nếu không phải trời mưa Khúc Tiểu Tây còn định mang hai người ra ngoài chúc mừng một chút nữa cơ. Mỗi tội tình hình mưa bên ngoài càng lúc càng lớn, dù muốn cũng chỉ có thể ở nhà.
Kể cả ở nhà cũng không làm giảm nhiệt tình của cô, Khúc Tiểu Tây quyết định nướng bánh đường.
Bánh đường mềm mại ngon miệng ăn siêu ngon !!!
Tiểu Bắc gặm bánh đường cảm thấy mỹ mãn lại hùng tâm tráng chí nói: "Chờ em trưởng thành, em muốn kiếm rất nhiều rất nhiều tiền, sau đó mua bánh đường cho anh chị."
*Hùng tâm tráng chí: ám chỉ những người có quyết tâm lớn muốn trở thành người vị đại, có ý chí kiên cường không bị khuất phục mà tự bước đi trên đôi chân của mình.
Khúc Tiểu Tây liếc liếc nhóc một cái, cảm khái: "Nhóc con như cưng cũng thật tiền đồ, đòi kiếm đồng tiền lớn để mua bánh đường cho chị, sao không nghĩ cho chị đây đeo vàng đeo bạc?"
Tiểu Bắc lộ ra răng nhỏ gạo kê đáng đáng yêu yêu: "Cho! Tiền có được đều đưa chị giữ hết!"
Khúc Tiểu Tây lúc này mới cảm thấy mỹ mãn, như vậy mới đúng chứ!
Cô nói: "Xem ra nhóc con này vẫn còn có chút lương tâm."
Cô bày ra bộ dáng như trưởng bối có con nhỏ nói: "Về sau chị cùng anh trai đã có thể chờ tiền đồ của nhóc rồi."
Tiểu Đông cũng gia nhập đề tài, cậu nói: "Anh đây muốn ăn được thật nhiều món ngon."
Nhóc con lập tức gật đầu, dụng tâm* nói: "Đúng đó. Nguyện vọng của anh chị em đều sẽ thỏa mãn hết!"
*Dụng tâm: Có ý thức hướng hành động nhằm vào mục đích riêng giấu kín nào đó hoặc dùng hết tâm trí làm việc.
Khúc Tiểu Tây nhìn thân hình nho nhỏ lại bốc phét đến sợ, nhịn không được nở nụ cười nói: "Nếu muốn kiếm đồng tiền lớn thì không thể cái gì cũng không biết nhá! Hai người muốn cùng em học chữ trước hay không?"
Ngày mưa dạy trẻ nhỏ, nhàn rỗi vẫn hoàn nhàn rỗi.
Tóm lại cô cũng không có việc gì làm, không bằng dạy hai người.
Động tác của Tiểu Đông và Tiểu Bắc nhất trí nói được, cả hai kỳ thật đều có chút kiến thức cơ bản. Khúc gia được xưng là dòng dõi thư hương, cha bọn cậu
- Khúc lão gia cũng cực kỳ say mê nghiên cứu học vấn. Do nguyên nhân này mà ngay từ khi còn nhỏ xíu cả ba đã được học vỡ lòng.
Tuy nói đã qua hơn một năm thời gian bỏ phí, trẻ nhỏ đã quên đi không ít nhưng tới thời điểm cần thiết nhiều ít cũng có chút ấn tượng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!