Nghe vậy, mấy người Bách Lý Mộ Trần đều động lòng muốn mua. Biểu hiện của Phượng Khê trong mấy ngày nay khiến họ bất ngờ, chắc chắn là nhờ quả Tử Kiều Linh Lung.
Có người tới tìm Tiêu Bách Đạo, ngỏ ý muốn mua quả Tử Kiều Linh Lung. Tiêu Bách Đạo đáp theo đúng kịch bản mà Phượng Khê đã biên soạn:
"Thật sự xin lỗi, Huyền Thiên Tông vẫn chưa quyết định có nên bán lứa quả Tử Kiều Linh Lung này không. Chờ có quyết định cuối cùng, bọn ta nhất định sẽ công bố."
Tâm lý của con người là như vậy, hễ là thứ không dễ có được, người ta lại càng muốn có. Mọi người bắt đầu đánh bài tình cảm, cầu xin Tiêu Bách Đạo rằng nếu mở bán thì giữ giúp họ một suất.
Tiêu Bách Đạo không đưa ra lời hứa chắc chắn, mà chỉ ậm ừ cho qua.
Ông thầm nghĩ: diễn biến này giống hệt dự đoán của tiểu đồ đệ. Tiểu đồ đệ quả là thần tài của Huyền Thiên Tông mà!
Thấy tình hình phát triển đúng hướng mình mong muốn, Phượng Khê yên lòng khởi hành rời đi.
Chặng đường đầu tiên, nàng ngủ bí tỉ trên lưng Kim Mao Toan Nghê. Sau khi tỉnh giấc, nàng thở ngắn than dài, nói với nó rằng: "Tiểu Kim Mao ơi, lần này ta mới chỉ đánh Lộ Tu Hàm, chia chác gia sản của hắn ta, giúp đỡ Huyền Thiên Tông chúng ta giành được hạng nhất, rồi vô tình ngộ đạo.
Nhìn đi nhìn lại, ta vẫn thấy dường như mình chẳng làm nên trò trống gì cả. Ta tự cảm thấy xấu hổ vì biểu hiện của mình, ta thật sự vô dụng quá mà!
"Kim Mao Toan Nghê: ngươi không giả vờ thì sẽ c.h.ế. t à? Phượng Khê"diễn
"giây lát, rồi lại hỏi Kim Mao Toan Nghê:"Ta nghe nói Thẩm Chỉ Lan nhặt được một quả trứng tiên thú, ngươi sẽ không nảy sinh ý định không nên có chứ?
"Kim Mao Toan Nghê chột dạ rống to. Phượng Khê không vui hỏi:"Ta chỉ sợ ngươi ăn vụng quả trứng kia thôi, tội gì ngươi phải kích động thế? Ối giời, đừng bảo ngươi có
"suy nghĩ d.â. m d.ụ.c" với một quả trứng đấy nhé!
Khốn nạn quá thể!Kim Mao Toan Nghê:…"
Nếu không phải vẫn chưa lấy được công pháp tu luyện về tay, thì nó đã vả cho nàng một phát nở hoa luôn rồi!
Cảnh cáo Kim Mao Toan Nghê xong, Phượng Khê bắt đầu rút kinh nghiệm từ đợt thí luyện trong bí cảnh Thiên Ngân lần này.
Nàng không quá hài lòng với biểu hiện của bản thân.
Lần thí luyện này mới chỉ thể hiện được trí tuệ của nàng, chứ chưa thể hiện được giá trị vũ lực.
Đều tại nàng quá yếu!
Vì thế, từ giờ trở đi, nàng nhất định phải tập trung tu luyện, đợi đến những lần thí luyện sau, nếu có thể động thủ, nàng sẽ lập tức cất não đi.
Nghĩ vậy, nàng ngồi trên lưng Kim Mao Toan Nghê, bắt đầu đả tọa tu luyện.
Sau đó, nàng kinh ngạc tới ngẩn người.
Ba loại linh căn trong đan điền của nàng lớn gấp đôi trước đó, ngay cả kinh mạch của nàng cũng được nới rộng ra nhiều.
Chẳng lẽ là do nàng ăn những loại linh thực cấp cao kia?
Quả nhiên, năng lượng sẽ không tự nhiên sinh ra, cũng không tự nhiên mất đi; nó chỉ chuyển hóa từ dạng này sang dạng khác, hoặc từ vật này sang vật khác.
Không tăng mỡ thì sẽ tăng thực lực!
Nàng nóng lòng muốn thử nên bảo Kim Mao Toan Nghê tăng tốc, vượt trước người của Huyền Thiên Tông, đi tới một mảnh đất trống.
Nàng nhảy xuống khỏi lưng Kim Mao Toan Nghê, bắt đầu thi triển hỏa quyết.
Một ngọn, hai ngọn, ba ngọn…
Chỉ trong chớp mắt, trên mặt đất đã có vô số ngọn lửa nhỏ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!