Chương 34: (Vô Đề)

Biên tập: Cải

Khương Yên yên lặng nghe, từ chỗ của Khổng Hâm lấy một cái tai nghe, đeo lên.

Khổng Hâm ....

Được rồi, xem phân lượng bạn cùng bàn, cô liền miễn cưỡng nhường Khương Yên một cái tai nghe vậy.

Kết quả, Khương Yên vừa mới đeo tai nghe lên chưa được một phút đồng hồ liền chấn kinh! Cô vội vàng đem tai nghe lấy xuống, kinh ngạc nhìn Khổng Hâm

"Khổng Hâm, cậu rốt cuộc là đang nghe cái thể loại gì vậy a!"

Cô vừa mới nghe thấy cái gì....

-

-- Hắn một tay đem người cấp ngăn chặn, vén quần áo của cô lên, nụ hôn dần rơi xuống bụng nhỏ.... Cánh môi của hắn rất mềm, thời điểm hôn xuống....

Này này này.... Khương Yên mặt đỏ rần đứng lên, trợn mắt há mồm nhìn Khổng Hâm vẻ mặt bình tĩnh.

Khổng Hâm đem tai nghe lại một lần nữa đeo lên, hừ một tiếng Không nghe rõ?

Khương Yên nuốt nuốt nước miếng, đỏ mặt trừng cô

"Cậu cậu cậu.... Như thế nào lại có thể bình tĩnh như vậy?"

Cô vẫn luôn cho rằng Khổng Hâm đeo tai nghe là đang nghe nhạc, kết quả là mẹ nó, nghe tiểu hoàng văn (truyện 18+)???

Khương Yên quả thật là không tin nổi vào tai mình, vì cái gì lại có người nghe tiểu hoàng văn mặt không đỏ tim không đập, cảm giác vô cùng đứng đắn, hoàn toàn không có một chút thẹn thùng nào.

Trước kia, thời điểm học đại học, Khương Yên cũng có xem qua một hai bản, tuy rằng không nhiều lắm nhưng cũng coi là khá hiểu biết, dù sao cũng lúc ấy cô cũng là người trưởng thành rồi, mà Khổng Hâm.... Hiện tại còn chưa đủ mười bảy tuổi a, vậy mà đã có thể trưng ra bộ dáng bình tĩnh nghe tiểu hoàng văn, cũng không biết đã nghe bao lâu rồi.

Khổng Hâm nhàn nhạt liếc nhìn cô Nghe cái này dễ ngủ

Cô có chút mất ngủ, chỉ có nghe sách nói mới dễ đi vào giấc ngủ. Ban đầu, cô vốn là nghe thể loại khác nhưng sau lại cảm thấy có chút nhạt nhẽo, sau đó bắt đầu nghe tiểu hoàng thư, nghe nghe, lại cảm thấy khá thú vị.

Khương Yên ....

Khương Yên trừng mắt nhìn Khổng Hâm một hồi lâu, thực sự thực sự không còn gì để nói.

Đây là cái thói quen quái dị gì vậy?

Bất quá cũng bởi vì chuyện này mà tâm tình của Khương Yên hiện tại có chút tốt lên......

Hoắc Đình Diễm từ văn phòng giáo viên trở về, nhìn thấy fan nhỏ bàn trên đang cùng bạn cùng bàn nói thầm chuyện gì đó, cả người đều nằm bò trên mặt bàn, lộ ra cái tai hồng hồng.

Anh nhìn chằm chằm một hồi lâu sau đó mới thu hồi lại tầm mắt.

Suy nghĩ giây lát, Hoắc Đình Diễm gõ gõ mặt bàn của Khương Yên, dọa Khương Yên giật mình đứng bật dậy, khẩn trương nhìn về phía anh

"Có... có việc gì sao?"

Hoắc Đình Diễm liếc nhìn cô, nhẹ nhướng mày

"Cậu khẩn trương cái gì?"

Khương Yên đem tai nghe trả lại cho Khổng Hâm, ho khan nói

"Tớ không có khẩn trương, cậu tìm tớ có việc?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!