Chương 33: (Vô Đề)

Biên tập: Cải

Một hồi lâu sau, Khổng Hâm hoàn hồn nhìn cô cười

"Tớ cảm thấy phi thường có thể, chỉ cần không có người đánh đàn đặc biệt ưu tú xuất hiện, cậu tuyệt đối sẽ giành được giải nhất"

Khương Yên cười, cong cong khóe miệng

"Mặc kệ, dù sao tớ cũng đã nỗ lực hết mình, kết quả như thế nào liền mặc cho số phận đi!"

Cố lên Khổng Hâm khó có khi nhiều lời hai câu Cậu rất tuyệt!

Hai người nhìn nhau cười, Khổng Hâm bảo

"Cậu lại đàn thêm lần nữa đi"

Được

....

Trưa hôm đó, Khương Yên luyện đi luyện lại vô số lần, thời điểm gần kề ngày thi đấu, cô thực sự là một chút cũng không khẩn trương.....

Sau khi trải qua hai vòng thi đấu, số thí sinh còn trụ lại không nhiều, có ba người đàn ghi

-ta ca hát, ba người nhảy mà nhóm đàn dương cầm, lại có bốn người.

Bất quá đây không phải là trọng điểm, trọng điểm là... vòng thi lần này giám khảo có Hoắc Đình Diễm, Hướng An Lan cùng với ba lão sư lần trước, thậm chí còn có một ít bạn học ban âm nhạc, số phiếu của bọn họ cũng có tác dụng nhất định.

Khương Yên nhíu mày nghĩ, thời điểm thi đầu lần thứ hai, Hoắc Đình Diễm, Hướng An Lan cùng với mấy bạn học kia đều không có xuất hiện.

Lần này có tầm hai mươi năm học sinh tới, số phiếu của mỗi người đều là hữu hiệu.

Tổ thi đấu đàn dương cầm bọn họ ngồi gần nhau, lượt thi đều là gần cuối.

Khương Yên ngồi tại chỗ an tĩnh chờ đợi, bàn tay đặt trên đùi, ngón tay điểm từng nhịp.

Ngồi bên cạnh chính là Lâm Tâm Nhu cùng với hai học sinh ban âm nhạc. Cô biết hai người này kỹ thuật đều không tồi cho nên Khương Yên cảm thấy bản thân hẳn là nên càng thêm nỗ lực mới được.

Khương Yên cùng ba người kia không thân, cũng không có nói chuyện phiếm gì.

Bất quá, thời điểm cô động, Lâm Tâm Như ghét bỏ nhìn cô, nhưng ngữ điệu vẫn là ôn ôn nhu nhu Khương Yên

Khương Yên ghé mắt nhìn cô ta.

Lầm Tâm Nhu chỉ chỉ

"Ngón tay cậu có thể hay không đừng lộn xộn, ngón tay cậu cứ động đậy làm tớ hoa mắt"

Khương Yên ...

Lâm Tâm Nhu hơi mỉm cười nhìn đặc biệt ôn nhu

"Cậu có phải hay không còn chưa có nhỡ kỹ cầm phổ?"

Khương Yên cong cong khóe miệng, nhún nhún vai nói Đúng vậy

Lâm Tâm Nhu a một tiếng, mềm mại nói

"Vậy cậu..... lát nữa thi đấu không sợ mất mặt sao?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!