Chương 31: (Vô Đề)

Biên tập: Cải

Khổng Hâm giật mình, dừng một chút, phi thường soái nói một câu

"Vậy sao cậu không nghĩ đến việc này chưa chắc đã gây cản trở cho Hoắc Đình Diễm mà ngược lại còn có lợi cho cậu ta?"

Cô tuy rằng chỉ mới chuyển đến đây được một tuần nhưng cũng nghe được ít nhiều sự tình về Khương Yên. Khổng Hâm phi thường chán ghét mấy việc kéo bè kéo cánh, tính cách cô không giống nữ hài tử bình thường, không thích mấy chuyện lung tung rối loạn này nọ, trong mắt cô, con gái ngượng ngùng xoắn xít còn không bằng con trai tự nhiên, sảng khoái.

Hơn nữa, sau khi tiếp xúc, Khổng Hâm cảm thấy Khương Yên không hề giống với những gì mà mọi người đồn đại.

Khương Yên sửng sốt, hoàn toàn không nghĩ tới chuyện này.

Cô vẫn luôn nghĩ trong đầu là không được gây phiền phức cho Hoắc Đình Diễm, cho nên vẫn luôn không tìm anh cùng nhau hợp tác.

Cô trước nay không nghĩ tới, bản thân cùng Hoắc Đình Diễm cùng nhau hợp tác có thể khiến anh tỏa sáng, thuận tiện cũng chứng minh năng lực của mình.

"Tớ... Sợ chính mình không được"

Khổng Hâm cười lạnh

"Cậu đến bản thân mình còn không tin tưởng thì sao có thể mong người khác tin tưởng cậu?"

Khương Yên ...

Không thể không nói, lời Khổng Hâm tuy độc nhưng nhất châm kiến huyết [1]

[1] Nhất châm kiến huyết: ( ) lời tuy ngắn nhưng nói trúng trọng tâm.

Một người nếu muốn người khác tin tưởng thì trước tiên phải tự mình tin vào bản thân đã!

Khương Yên suy xét vài giây, có chút uể oải nói

"Hoắc Đình Diễm hẳn là muốn một mình biểu diễn"

Không phải a Nguyễn Nghiên Nghiên ở phía trước vẫn luôn làm bài tập quay đầu xuống nhìn cô

"Thời điểm ăn cơm lần trước, cậu ấy không phải nói lão sư đang tìm một bạn diễn cho cậu ấy sao? Cậu đi hỏi lại cậu ấy xem?"

Khương Yên ....

Giống như cả thế giới đều cho cô cơ hội.

"Được, lát nữa tớ sẽ hỏi"

Nói như vậy nhưng Khương Yên cũng không dám trực tiếp đi hỏi Hoắc Đình Diễm, chỉ dám trộm cầm lấy di động gửi tin nhắn cho anh.

Mà giờ khắc này, Hoắc Đình Diễm vừa vặn cũng đang ở trên văn phòng giáo viên......

Chạng vạng, ánh hoàng hôn từ ngoài chiếu vào trong lớp, lấp la lấp lánh, nhìn đặc biệt xinh đẹp.

Hoắc Đình Diễm đứng ở trước mặt lão sư, nghe bà nói chuyện.

"Nghĩ kỹ chưa? Lễ kỷ niệm ngày thành lập trường em định biểu diễn cái gì?"

Hoắc Đình Diễm suy nghĩ giây lát Vẫn là đàn hát ạ

Cô giáo gật đầu, thấp giọng nói

"Chúng tôi cũng cảm thấy em thích hợp đàn hát, bất quá có chút ý tưởng mới muốn nói với em"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!