Biên tập: Cải
Không cảm thấy
A?
Hoắc Đình Diễm nhìn cô, nhẹ giọng nói
"Cậu chọc người chán ghét"
Thẳng đến khi trở về lớp, Khương Yên vẫn còn ngẩn người.
Trong đầu chỉ toàn là câu nói kia của Hoắc Đình Diễm, cô không có chọc người ghét, ít nhất Hoắc Đình Diễm không cảm thấy cô chọc người ghét.
Đây rốt cuộc là idol thần tiên gì a!!!
Vì sao lại có thể ấm áp đến như vậy!!!!
Vô luận câu nói kia của Hoắc Đình Diễm là để an ủi chính mình hay là có lý do nào khác, Khương Yên đều cảm động đến muốn khóc lóc thảm thiết!!!! Này thật tốt quá, một câu nói này của Hoắc Đình Diễm vô hình trung giúp cô gia tăng không ít niềm tin vào bản thân.
Những người khác cảm thấy thế nào Khương Yên không quan tâm, cô chỉ quan tâm Hoắc Đình Diễm nghĩ sao về mình.
Con người đều là cái dạng này, chỉ để ý đến người mà mình thích. Khương Yên cũng như vậy, cô không để ý đến cái nhìn của những bạn học khác về mình, chỉ để ý đến cái nhìn của Hoắc Đình Diễm, chỉ cần anh không chán ghét, không chán ghét cô, vậy là được rồi!
....
Nguyễn Nghiên Nghiên ngồi ở trước mặt Khương Yên, quơ quơ tay hồi lâu mà người này cũng không chịu hoàn hồn
Khương Yên
Tiết tự học buổi tối 7 giờ mới bắt đầu, hiện tại mới có 6 giờ rưỡi, trong phòng học không có quá nhiều người.
Khương Yên không có hoàn hồn, vẫn tiếp tục chìm đắm trong thế giới của mình, ngây ngốc cười.
Nguyễn Nghiên Nghiên cạn lời trợn trắng mắt, tăng âm lượng gọi
"Khương Yên! Hoàn hồn! Idol của cậu đi rồi!"
Khương Yên ...
Cô ngước mắt, từ trong thế giới riêng bứt ra, u oán nhìn Nguyễn Nghiên Nghiên Làm sao vậy?
Cậu làm sao vậy? Nguyễn Nghiên Nghiên ghét bỏ nói
"Từ sau khi trở về liền bày ra cái bộ dáng cười ngây ngô đó, nếu không phải biết tinh thần cậu không có vấn đề, tớ còn cho rằng cậu có bệnh"
Rõ ràng lúc ăn cơm vẫn còn bình thường, nháy mắt một cái, người liền trở thành như vậy.
Khương Yên ....
Cô bất đắc dĩ cười một cái, từ trong ngăn bàn lấy ra một quyển sách vật lý, mỉm cười nói
"Cũng không có chuyện gì, chỉ là có chút vui vẻ"
Cô cong cong khóe môi, đè nặng thanh âm nói thầm bên tai Nguyễn Nghiên Nghiên
"Hoắc Đình Diễm nói tớ không có chọc người chán ghét"
Khương Yên nói lời này biểu tình đặc biệt vui vẻ, khóe miệng giương cao, ánh mắt sáng long lanh. Thanh âm tuy đè nặng nhưng lại mang theo tia kích động, chính là cực kỳ vui vẻ nhưng cố không biểu lộ quá mức ra ngoài.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!