Chương 14: (Vô Đề)

Biên tập: Cải

Hoắc Đình Diễm ....

Anh lạnh lùng nhìn bạn học kia Nhàm chán

Bạn học kia cười cười, chờ mong nhìn Khương Yên, muốn biết cô có thể nói ra cái gì.

Nghe vậy, Khương Yên cong cong khóe miệng nói

"Không có lý do gì cả, tớ chính là thích Hoắc Đình Diễm. Cậu ấy chính là thần tượng của tớ"

Bạn học còn lại trong lớp xì cười, vừa định tiếp tục ồn ào hỏi gì đó liền thấy thầy giáo tiến vào. Ông vừa bước vào cửa, toàn bộ không khí sinh động trong phòng học nháy mắt liền an tĩnh lại.

Lớp học bổ túc này của bọn họ tương đối đặc biệt.

Lớp này là do một vài giáo viên nghỉ hưu nhàn rỗi lập lên, học phí không hề rẻ hơn nữa yêu cầu đối với học sinh cũng rất cao.

Bọn họ không có quá nhiều tinh lực để dạy dỗ nhiều học sinh, một lớp chỉ nhận mười mấy người, càng thêm có thể chuyên chú dạy dỗ.

Hoắc Đình Diễm đem Khương Yên đến trước mặt thầy giáo dạy toán. Sau khi Hoắc Đình Diễm giới thiệu vài câu, thầy giáo dạy toán kia liền nghiêm túc nhìn cô

"Nghe nói kiến thức sơ trung của em hầu như hỏng bét?"

Khương Yên ....

Cũng không phải đến mức như vậy, thật ra cô cũng biết một chút nhưng nói thế nào đây, người học đại học năm hai như cô xác thực đối với kiến thức sơ trung có quên một chút hơn nữa vì để thành tích của bản thân biến hóa không quá mức đột ngột, Khương Yên cảm thấy đi đến lớp học bổ túc là một biện pháp tốt.

Vừa có thể giúp bản thân nhanh chóng lấy lại kiến thức đã mất hơn nữa còn có thể cho mọi người một lý do hợp lý nếu thành tích của cô đột ngột tăng lên.

Thầy dạy toán họ Lưu, là lão đầu tóc hoa râm.

Khương Yên nhìn đống tóc bạc trên đỉnh đầu của ông vâng một tiếng

"Cũng không đến mức quá hỏng bét"

Thầy giáo Lưu hừ lạnh một tiếng

"Được rồi, vừa lúc hôm nay lớp có một bài kiểm tra, em trước lấy đề làm một chút"

Vâng

Thầy giáo Lưu nhìn quanh lớp một vòng, nghĩ nghĩ cuối cùng chỉ chỉ vào một cái bàn

"Em ngồi cạnh A Diễm đi, dù sao hai em là bạn học cùng lớp, tương đối quen thuộc lẫn nhau"

Lời vừa dứt, Khương Yên liền dùng ánh mắt cảm kích vô bờ nhìn ông, biểu đạt chính mình đối với thầy giáo Lưu nhiệt tình yêu thương!

Thầy giáo Lưu bị ánh mắt kia nhìn đến cả người sửng sốt, đáy lòng nói thầm

"Học sinh này dường như rất nhiệt tình, hơn nữa còn rất thích mình... bản thân nhất định phải dạy dỗ em ấy thật tốt mới được"

"Cảm ơn thầy! Người thật tốt!" Khương Yên thực sự vô cùng cảm kích ông!

Thầy giáo Lưu xua xua tay, làm bộ không thèm để ý

"Được rồi, chỉ cần em nguyện ý học, thầy nhất định nguyện ý dạy"

Mấy học sinh còn lại ...

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!