Biên tập: Cải
Lâm Lạc cùng Hạ Lam đều rời đi, chỉ còn lại hai người là Nhiếp Khải cùng Khương Yên.
Giọng nói của anh không quá lớn nhưng Khương Yên vẫn có thể nghe thấy rất rõ ràng. Cô quay đầu, kinh ngạc nhìn về phía Nhiếp Khải.
Nhiếp Khải gãi gãi đầu, có chút không quen với cái nhìn chằm chằm của Khương Yên, ho khan nói
"À, có thể là tôi đã nghe nhầm" Anh đột nhiên nhận ra, câu nói vừa rồi của mình hình như có chút quá mức thẳng thắn.
Mặc dù có thể là Hoắc Đình Diễm thật nhưng có thể Khương Yên không muốn cho anh biết.
Trong giới này, nghệ sĩ đại đa số đều như vậy, không muốn để cho người khác biết chuyện yêu đương của mình. Nhiếp Khải nghĩ, khẳng định Khương Yên cũng vậy.
Khương Yên im lặng, đang nghĩ xem bản thân có nên nói thật với Nhiếp Khải hay không bởi vì cô cùng Nhiếp Khải cũng không quá quen thuộc, còn về việc Hoắc Đình Diễm cùng Nhiếp Khải có quen thân hay không, cô cũng không biết.
Hoắc Đình Diễm rất ít khi kể về những chuyện của những người bạn trong giới giải trí của mình, bạn cùng phòng của anh thì cô có biết nhưng chưa từng gặp qua.
Dù sao cái giới này cũng quá loạn, cô rất sợ sẽ có người biết chuyện rồi đồn đại linh tinh, mối quan hệ của bọn họ hiện tại, vẫn chưa thích hợp để được cho ra ngoài ánh sáng.
Nghĩ một hồi, Khương Yên đơn giản im lặng không nói gì.
Nhiếp Khải nhìn mắt cô, cúi đầu uống nước rồi sau đó nhìn xung quanh một vòng
"Bên kia có quán trà sữa, em có muốn uống trà sữa không? Anh đi mua vài cốc mang về đây"
Khương Yên hoảng hốt, biết Nhiếp Khải đang tìm cớ rời đi, để cho cô có thời gian
"Có ạ, cứ cho em trà sữa vị nguyên bản là được, cảm ơn"
Không có gì
Nhiếp Khải đi rồi, Khương Yên mới có thể thở phào nhẹ nhõm.
Cô cúi đầu, nhắn tin cho Hoắc Đình Diễm: Hoắc Đình Diễm!!!!
Hoắc Đình Diễm: Làm sao vậy?
Khương Yên: Vừa rồi lúc anh gọi điện cho em, Nhiếp Khải ở bên cạnh, sau đó anh ấy hỏi em người mà em nói chuyện điện thoại cùng có phải là anh hay không! Em không trả lời! Quan hệ của anh cùng Nhiếp Khải như thế nào?
Anh ấy sẽ không nói bậy chứ?
Hoắc Đình Diễm khẽ cười, nhìn tin nhắn Khương Yên gửi đến: Yên tâm, có thể nói cho cậu ta, quan hệ giữa anh cùng cậu ta cũng được.
Cậu ta không hề giống như những gì trên mạng nói, người này không hề tâm cơ, có điều nếu cậu ta không hỏi thì cũng không cần cố ý nói, thuận theo tự nhiên là được.
Khương Yên:
Thật sao?
Hoắc Đình Diễm: Thật, về sau để anh nói với cậu ta.
Khương Yên: Được
Cô còn đang nghĩ xem nên nói như thế nào thì Hạ Lam đã về.
"Khương Yên, đang nói chuyện phiếm với ai vậy?" Hạ Lam ngồi xuống bên cạnh cô, trong tay cầm hai phần đồ ăn vặt
"Mau nếm thử món này, nghe nói ăn rất ngon, một phần ngọt một phần cay, bao giờ cay không chịu nổi thì chúng ta chuyển sang ăn ngọt"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!