Biên tập: Cải
Khương Yên!
Khương Yên!
Bạn học gõ gõ mặt bàn cô, nhỏ giọng gọi
"Sao lại nằm bò ra bàn ngủ vậy? Giáo viên đến rồi"
Khương Yên cựa quậy thân mình, từ trên mặt bàn ngẩng đầu lên, dựng thẳng sống lưng, mê man nhìn về phía bảng đen, còn thực trùng hợp cùng thầy giáo mới đi vào đối mắt.
Cô ngẩn ra, thấy được trong mắt giáo viên vừa tiến vào có tia khinh thường.
Thấy cô ngồi dậy, bạn học ngồi phía trước nhịn không được nhỏ giọng oán giận
"Lần nào thi cũng đứng thứ nhất từ dưới đếm lên, vậy mà vẫn có thể hồn nhiên ngủ trong giờ được.... không cảm thấy mất mặt hay sao, cũng quá hồn nhiên rồi"
Khương Yên không phải là hồn nhiên, cô chỉ là có chút không thể tiếp nhận được chuyện đang xảy ra trên người mình mà thôi.
Cô đến bây giờ vẫn chẳng thể nào hiểu nổi, bản thân chẳng qua chỉ là đi xem idol biểu diễn mà thôi, vì sao lại trùng hợp gặp phải sự cố, còn trở thành một nữ sinh cấp ba trùng tên trùng họ với mình.
Khương Yên thở dài, mở ra sách giáo khoa, nhận mệnh mà nghe giảng.
Thuyền đến đầu cầu tự nhiên thẳng, tuy rằng không biết vì sao lại đến nơi này nhưng nếu đã tới đây vậy thì trước mắt đành phải tiếp nhận thân phận mới này sống cho thật tốt.
Khương Yên cũng biết đại khái một vài thông tin về nguyên chủ. Nguyên chủ Khương Yên thực ra nói một cách nào đó thì không khác cô lắm, cũng coi như là một người đáng thương.
Quan hệ của ba và mẹ không được hòa thuận khiến tính cách cô ấy có phần quái gở, không thích giao lưu kết bạn, còn thường hay làm ra một vài chuyện khiến người khác chán ghét.
Nguyên chủ ở trường không có bạn, bạn học trong lớp chán ghét cô ấy, cô lập cô ấy. Hơn nữa, Khương Yên vốn dĩ là một người tâm cao khí ngạo, nếu mọi người đã khinh thường kết bạn với mình thì sao cô ấy phải mặt nóng dán mông lạnh, cố gắng dung nhập vào đám người đó.
Cho nên, tâm thái đó về lâu về dài khiến nguyên chủ dần dần trở nên ngày càng quái gở, thậm chí còn có khuynh hướng mắc bệnh trầm cảm, muốn tự sát chẳng qua chuyện này không bị bất cứ ai phát hiện.
Khương Yên cúi đầu nhìn sách vở trên bàn, đọc sách không hiểu gì mà nghe thầy giáo giảng bài cũng không hiểu gì..... cô dần dần liền bắt đầu thất thần.
Bất tri bất giác, Khương Yên liền nghĩ đến tình trạng của bản thân. Cô vốn dĩ là một sinh viên năm hai đại học phổ phổ thông thông, điểm duy nhất đặc biệt có lẽ là cô là một điên cuồng truy tinh tộc (điên cuồng theo đuổi thần tượng), đương nhiên là cũng không truy tinh đến phát cuồng nhưng trên cơ bản, mỗi hoạt động của thần tượng có thể tham gia cô liền tham gia, hơn nữa mỗi lần tham gia đều xung phong ở tuyến đầu.
Thứ bảy tuần trước, weibo official của nam thần đăng thông báo, anh chuẩn bị tổ chức liveshow.
Cùng ngày, Khương Yên trang điểm tinh xảo, mang theo bó hoa đắt tiền cùng camera ra cửa, cùng fans của Hoắc Đình Diễm tập hợp ở trước cửa sân vận động.
Hoắc Đình Diễm thực sự rất nổi tiếng, vừa mới hơn hai mươi mà đã có hơn 60 triệu fans. Có thể tưởng tượng được với lực lượng fan hâm mộ đông đảo như vậy, tình hình tại buổi biểu diễn của anh sẽ đông vui đến mức nào.
Cũng bởi vì sự đông vui này mà sau đó liền có sự cố xảy ra.
Fans quá mức điên cuồng, làm cho buổi biểu diễn càng thêm náo nhiệt, dưới khán đài liên tục vang lên tiếng hò hét chói tai cùng đủ các loại âm thanh, tất cả mọi người đều vì nam thần của mình mà kích động.
Cho đến khi buổi biểu diễn chuẩn bị kết thúc, dưới khán đài đột nhiên có fans hâm mộ nổi điên muốn vọt đến chỗ Hoắc Đình Diễm.
Vị fans kia trực tiếp nhảy từ khán đài trên cao xuống, sau đó, trên khán đài lại thêm một vị nhảy....
Tình hình bắt đầu trở nên mất khống chế....
Khương Yên ngồi ở hàng ghế đầu liền bị người ở phía trên nhảy trúng, cả người bị đè xuống đất, không cách nào dậy nổi...
Những chuyện phát sinh sau đó... Khương Yên đã không còn có ấn tượng.
Cô mơ hồ nghe được tiếng hô
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!