Chương 90: (Vô Đề)

Khi đến được nơi trú quân của kinh quân thì trời đã về chiều.

Doanh trại quân đội khác hẳn với vương phủ xa hoa rộng rãi, thoải mái dễ chịu. Khi Mạnh Hoan bước xuống xe ngựa, cậu nhìn thấy tường doanh trại cao lớn kéo dài, từng cụm lều trại san sát, binh lính mặc quân phục thống nhất đi qua đi lại, bầu không khí nghiêm trang tràn ngập khắp nơi.

Đúng lúc này cũng là giờ ăn, trong doanh trại đang nhóm bếp nấu cơm, khói bốc lên mù mịt, người người tất bật qua lại.

Mạnh Hoan vừa xuống xe ngựa, phản ứng đầu tiên là nhìn về phía đầu đội hình, nơi xe ngựa của vương gia đang dừng.

Người đón Lệnh Bạc Chu là đề đốc của kinh quân, cũng chính là cha của Lạc Quyến, Bình An Hầu Lạc Phong. Lạc Phong đã có tuổi, nét mặt phong sương, ánh mắt mệt mỏi, khi thấy Lệnh Bạc Chu cũng chẳng mỉm cười, chỉ hành lễ rồi dẫn hắn đi vào trong doanh trại.

……

Thậm chí không liếc nhìn mình một cái.

Mạnh Hoan thầm thấy lạ trong lòng.

Bên tai vang lên giọng nói:

"Mời các vị từ vương phủ theo tôi."

Bọn họ

- những người theo quân từ phủ Nhiếp chính vương

- cũng có lều trại riêng để ở.

Mạnh Hoan vừa đi, vừa phát hiện dọc đường đi, binh lính xung quanh đang bận rộn đều dừng lại, nhìn về phía đám người mới tới với ánh mắt xem náo nhiệt.

Có người lên tiếng:

"Đó là người của phủ Nhiếp chính vương à?"

"Chắc vậy rồi, nghe nói là chi viện Liêu Đông, giờ tam doanh của Kinh quân đều do vương gia giám sát, chọn người từ trong đó xuất chiến, lập tức lên đường."

"Chậc, hắn á? Không phải đến để vơ vét quân lương thì cũng là mưu cầu tư lợi thôi."

Mạnh Hoan không nhịn được nhìn qua.

Mấy người kia nói xong thì lắc đầu bỏ đi.

Đang cảm thấy khó hiểu, bên cạnh, Chúc Đông cảm thán:

"Danh tiếng của vương gia nhà ta vẫn thối hoắc như vậy à."

……

Quả thật là thế.

Trong truyện này, ngoài người trong vương phủ cảm thấy Lận Bạc Chu tốt thì những người khác đều cho rằng hắn nắm quyền quá nhiều, dã tâm Lệnhg sói, thậm chí còn nắm giữ quốc khố trong tay, là muốn rút cạn Đại Tông.

Mạnh Hoan nhíu mày thật chặt.

Đáng ghét, chuyện cậu đang làm chính là muốn thay đổi điều đó.

Cậu muốn tận mắt nhìn thấy tiếng thơm của Lệnh Bạc Chu vang khắp Đại Tông, rửa sạch mọi oan khuất.

Lý tưởng hừng hực trong lòng Mạnh Hoan gặp ngay trở ngại đầu tiên khi bước vào lều trại.

Lều rất rộng, mặt đất trải chiếu, chăn đệm cũng trải liền sát nhau, để ngủ được nhiều người hơn, cũng tiện cho việc sáng sớm nhổ trại có thể cuốn gọn rời đi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!