Chương 33: (Vô Đề)

Bờ vai bị gió thổi qua, lạnh lẽo đến tê dại.

Mạnh Hoan nằm rạp trên mép hồ, cảm giác như toàn bộ sức lực trong cơ thể đều bị rút cạn, khóe mắt ửng đỏ, mềm nhũn bất động. Mãi đến khi nghe thấy tiếng gọi kia, cậu mới ngẩng lên.

Mặt nước d.a. o động, Lệnh Bạc Chu với mái tóc ướt rũ xuống nước, quay đầu về phía phát ra âm thanh.

Nói.

Giọng nói bên ngoài cung kính vang lên:

"Nô tài ở mã trường đã chờ sẵn, vừa phái người tới hỏi, không biết vương gia và vương phi khi nào sẽ qua, trời sắp tối rồi ạ."

Ánh mắt Lệnh Bạc Chu dừng lại trên người Mạnh Hoan.

Mạnh Hoan lúc này mắt khép hờ, cả người lờ đờ, hoàn toàn là bộ dạng bị người ta rút sạch tinh khí.

Lại nhìn xuống làn nước cạn, những dấu vết bừa bộn trên làn da trắng nõn… Lệnh Bạc Chu khẽ cười:

"Mã trường, tạm thời không đi nữa."

Với tình trạng này của phu nhân nhà hắn, chắc chắn là không đi nổi rồi.

Vâng, vương gia. Bên ngoài lập tức đáp lời, sau đó cả khu vực phía sau tấm bình phong lại chìm vào tĩnh lặng.

Mạnh Hoan chống đầu, mơ màng buồn ngủ, cố gắng suy nghĩ xem bây giờ rốt cuộc là tình huống gì.

Cứu…

Dù thế nào thì chuyện này cũng quá hoang đường rồi.

Đối với cậu mà nói, năng lực học hỏi của Lệnh Bạc Chu thực sự quá đáng sợ. Mới chỉ có lần đầu tiên, Mạnh Hoan vẫn còn ngây ngô như một trai tân, vậy mà Lệnh Bạc Chu đã có thể hoàn toàn nắm quyền chủ động, khiến cậu dù trong lòng có chút kháng cự, nhưng cơ thể lại vô cùng sung sướng.

Toàn bộ mọi chuyện vừa rồi giống như một giấc mộng hoang đường. Con người một khi lên cơn hưng phấn thì làm ra chuyện gì cũng không giống chính mình nữa, thật sự quá điên rồ.

Càng nghĩ, lý trí của Mạnh Hoan càng quay trở lại.

Nhớ lại lúc ban đầu… dường như chỉ vài câu nói của Lệnh Bạc Chu đã khiến đầu óc cậu trở nên mụ mị, bắt đầu thuận theo hắn mà sa vào cám dỗ.

Mới vừa hôn môi thôi, toàn thân cậu đã nóng ran, tự mình cởi sạch y phục cho hắn.

...

Tên nam nhân này bỏ bùa cậu sao??

Đây chính là sức mạnh của hai cơ thể có độ phù hợp cao trong nguyên tác sao??

Chỉ cần gặp nhau liền phát điên như Alpha và Omega trong kỳ phát tình??

"Hoan Hoan, đói không?" Giọng của Lệnh Bạc Chu vang lên.

Hả?

Mạnh Hoan cứng đờ quay đầu lại.

Lệnh Bạc Chu đã mặc y phục chỉnh tề, sau đó đưa y phục sạch sẽ đến trước mặt cậu, nhẹ nhàng nắm lấy cổ tay cậu:

"Mặc vào đi, rồi chúng ta đi ăn."

Ở phương diện này, Lệnh Bạc Chu vẫn rất biết chăm sóc người khác. Không giống những kẻ quyền cao chức trọng khác, phủi m.ô.n. g xong là bỏ chạy, hoàn toàn mặc kệ đối phương.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!