Chương 42: (Vô Đề)

Sau khi thuê xong phòng ở nhà trọ, Quý Bình An đi đến tiệm rèn mua thêm vài mũi tên.

Lúc chủ tiệm rèn gói hàng giúp nàng, Quý Bình An nhìn thấy trong tiệm có đặt một con dao găm: 

"Lão bản, cái này giá bao nhiêu?"

Gọi là dao găm, nhưng hình dáng giống như phiên bản thu nhỏ của dao phay, tuy không sắc bén như dao thật nhưng cũng đủ để gây thương tích.

Chủ tiệm liếc nhìn rồi đáp: 

"Hai trăm văn một cái."

Ở huyện thành, người cần dao găm không nhiều, nhưng vì giá rẻ hơn dao phay nên cũng có người mua về để cắt đồ.

Mấy hôm trước chủ tiệm nhập về mười cái, giờ chỉ còn lại hai.

Quý Bình An nói: 

"Vậy ta lấy cả hai cái."

Chủ tiệm rèn gói lại cho nàng: 

"Xem ra lần này ngươi định săn con mồi lớn rồi!"

Quý Bình An mỉm cười: 

"Chưa chắc đâu."

Sau khi mua xong đồ ở tiệm rèn, nàng ghé qua tiệm bánh mua ít bánh ngọt, rồi ngồi xe trở về Đại Liễu thôn.

Vì đã đi từ sáng và còn nán lại ở huyện thành, lúc về đến thôn thì trời đã về chiều.

Quý Bình An giắt dao găm vào bên hông, dùng áo yếm che lại. Như vậy nếu có chuyện bất ngờ xảy ra, nàng có thể rút ra ngay.

Nàng đến nhà Vân Nương, vừa thấy Tuế Tuế đã chạy ra đón: 

"A tỷ!"

Lúc đi huyện thành cùng Thẩm Chi Ngu, Quý Bình An không mang theo Tuế Tuế mà gửi nàng ở nhà Vân Nương.

Quý Bình An xoa đầu nàng: 

"Buổi trưa ăn gì vậy?"

Tuế Tuế ngoan ngoãn đáp: 

"Vân thẩm làm trứng xào với canh bí đỏ, ngon lắm."

Lúc này Vân Nương cũng bước ra, nhìn phía sau Quý Bình An: 

"Về rồi à, A Cửu đâu?"

Quý Bình An nói: 

"A Cửu có việc ở thị trấn, nên ta muốn nhờ Vân Nương giúp trông Tuế Tuế thêm vài ngày."

Nàng không nói rõ lý do, Vân Nương liền nghĩ Thẩm Chi Ngu bị bệnh, lo lắng hỏi: 

"A Cửu không sao chứ?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!