Chương 32: (Vô Đề)

Thì ra bối cảnh trong tiểu thuyết là một triều đại không tưởng, không có ghi chép trong lịch sử thực tế. 

Triều đại này, bất kể nam hay nữ, trước khi trưởng thành đều sẽ trải qua quá trình "phân hóa" — cũng chính là điều Quý Bình An từng nghe qua: Càn nguyên, Trung dung, Khôn trạch. 

Thời điểm phân hóa của mỗi người không cố định: có người mười tuổi đã phân hóa, có người đến mười sáu tuổi vẫn chưa. 

Sau khi phân hóa, Càn nguyên sẽ bước vào "Cam Lâm kỳ", Khôn trạch sẽ bước vào "Vũ Lộ kỳ". Trong giai đoạn này, cả hai sẽ tỏa ra một loại "tín hương" đặc biệt, đồng thời cảm giác cũng trở nên nhạy bén hơn, kể cả việc khó kiềm chế d*c v*ng. 

Quý Bình An từng tiếp nhận những khái niệm này trong trí nhớ, nhưng chỉ là lý thuyết — nàng chưa từng thật sự gặp phải tình huống như vậy. 

Lúc nghe Tuế Tuế nói Thẩm Chi Ngu khó chịu, nàng còn tưởng là chứng đau đầu tái phát. 

Nhưng khi bước vào phòng, toàn thân nàng như bị mùi hoa lan trong không khí bao phủ, đầu óc choáng váng — nàng lập tức nhận ra đây không giống như những lần đau đầu trước. 

Nàng chưa từng gặp qua "Vũ Lộ kỳ". 

— 

Cổ họng nghẹn lại, Quý Bình An quay sang Tuế Tuế đang lo lắng: 

"Tuế Tuế, ta phải xem tình hình của A Cửu. Ngươi qua phòng ta ngủ một lát được không?" 

Trải qua những ngày sống chung, Tuế Tuế đã rất tin tưởng Quý Bình An. 

Nhưng nhìn A Cửu nằm trên giường, sắc mặt khó chịu, nàng vẫn chưa ngừng khóc, ngẩng đầu hỏi: 

"A tỷ, A Cửu có sao không?" 

Quý Bình An ngừng lại một chút, rồi nói: 

"Không sao đâu. Sáng mai khi ngươi tỉnh dậy, A Cửu sẽ ổn thôi." 

Nghe vậy, đứa nhỏ liếc nhìn A Cửu lần nữa, rồi ngoan ngoãn rời khỏi phòng. 

— 

Đêm tối, ánh trăng là nguồn sáng duy nhất. Quý Bình An thấy Tuế Tuế đã vào phòng, liền xoay người, "cạch" một tiếng khóa cửa lại. 

Mùi hoa lan trong phòng mang theo hơi lạnh của tuyết, bị khóa lại trong không gian kín, không thoát ra ngoài được. 

Mùi hương vốn nên thanh nhã, nhưng Quý Bình An lại cảm thấy nhiệt độ trong phòng tăng cao, đầu óc cũng trở nên mơ hồ. 

Nàng bấm mạnh vào lòng bàn tay, dùng đau đớn để ép xuống những phản ứng bản năng, rồi bước đến bên giường. 

— 

Thẩm Chi Ngu như đang bị thiêu đốt, thân thể nóng bừng, nhưng không có cách nào phát tiết — nhiệt độ bị nhốt bên trong, khiến nàng khổ sở vô cùng. 

Ý thức của nàng đang dần mờ đi, máu trong người như mang theo hơi nóng, trước mắt mờ mịt, chỉ có thính giác là đặc biệt nhạy. 

Tiếng "cạch" khóa cửa vang lên, khiến nàng lập tức ngừng thở. 

Nàng cảm nhận được có người đang đến gần, tiếng bước chân mỗi lúc một rõ, tiếng thở hỗn loạn của chính mình cũng vang lên bên tai, chiếm trọn sự chú ý. 

— 

Tín hương của Càn nguyên và Khôn trạch bình thường không dễ phát ra, Quý Bình An cũng chưa từng để ý đến tín hương của mình. 

Nhưng trong Cam Lâm kỳ và Vũ Lộ kỳ, hai bên sẽ ảnh hưởng lẫn nhau — tín hương của một người sẽ k*ch th*ch bản năng của người kia. 

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!