Chương 46: Nàng là bị ngốc bạch ngọt vây quanh sao

"An tiểu thư, tiểu thư nhà ta cho mời."

Tỳ nữ mặc hoàng san độc đáo của sơn trang Kim Xà đứng ở cửa, hướng thiếu nữ trong phòng cung kính nói.

Chỉ chốc lát sau, trong phòng liền truyền đến tiếng bước chân lạch cạch, thiếu nữ một bộ hồng y như lửa chạy ra cửa, nhẹ nhàng nhảy nhót.

"Tới liền! Ta mang vài cuốn thoại bản cho Yến Uyển xem!"

Trong tay thiếu nữ cầm mấy quyển thoại bản, trên khuôn mặt nhỏ treo đầy tươi cười xán lạn, cùng tỳ nữ đi.

Cách một hoa viên không lớn, công tử bạch y ngồi ở hành lang bên kia, thu hết thảy vào đáy mắt.

Hắn hơi rũ mắt, đầu ngón tay vô thức xoa nan quạt, mặt lộ vẻ trầm tư.

Đây là ngày hôm sau sau khi bọn họ trở về từ hội đèn lồng, thái độ An Cửu đối với Bùi Tịch vẫn như trước, vẫn bất giả từ sắc*.

* Bất giả từ sắc: không sử dụng những từ ngữ, sắc mặt khác với suy nghĩ; không che dấu biểu tình và giọng điệu | thường dùng để mô tả biểu hiện không khách khí mà chỉ trích người khác; không nể mặt

Hắn đã đoán trước, nên vẫn không quá mức để ý.

Chỉ là Bùi Tịch cảm thấy bất ngờ chính là, không biết lý do gì, An Cửu vậy mà có qua lại với Kim Yến Uyển.

Ngày đầu tiên sau khi về trang, Kim Yến Uyển liền tự mình tới tặng cho An Cửu chút trang sức lễ vật nữ tử thích, ở trong phòng An Cửu rất lâu, khi rời đi lưu luyến không rời.

Sau khi sống lại, tất nhiên Bùi Tịch sớm đã biết được diễn biến tương lai.

Kim tiểu thư vô lực mảnh mai trong mắt mọi người, không lâu nữa sẽ làm ra hành động kinh thế hãi tục như trộm bí tịch, mọi người sợ rớt tròng mắt.

Đời trước An Cửu và Kim tiểu thư cũng không quen biết, nàng khi đó vẫn luôn đi theo Hạ Tử Kình, cùng Lâm Thanh Nghiên tranh giành tình cảm, căn bản không gặp Kim tiểu thư.

Đại khái lần này hắn thay đổi một số việc, cho nên vận mệnh cũng đã xảy ra chuyển biến.

Cách ngày mở bí tịch còn sáu ngày, Kim Yến Uyển hẳn là đã có dã tâm ăn cắp, ở thời điểm này nàng ta chủ động kết bạn với An Cửu, có dụng ý gì?

Nghĩ đến nữ nhân ngây ngốc kia có lẽ bị tính kế, giữa mày Bùi Tịch không khỏi hơi chau, mặt lộ vẻ không vui.

Hắn hơi nghiêng đầu, nói với A Thất hầu phía sau:

"A Thất, phái người để ý Kim Yến Uyển, nếu nàng ta có bất kỳ hành động kỳ lạ gì, đều báo cáo cho ta."

A Thất nói:

"Hôm qua nghe ngài phân phó, hiện giờ canh giữ ở đó chính là Sát Thất."

Không tồi. Bùi Tịch khẽ gật đầu.

Hắn trở lại trong phòng, cầm lấy y thư trên bàn tiếp tục lật xem, nhưng hôm nay những câu chữ đó như rất khó lý giải, hắn nhìn nửa ngày cũng chỉ xem hai ba trang, đầu óc trống rỗng.

Công tử bạch y hơi nhắm mắt, một lát sau vất sách sang một bên, quay đầu hỏi A Thất:

"Hỏi một chút, nàng bên kia đang làm gì."

A Thất nhếch miệng cười, thần sắc hiểu rõ.

Hắn biết công tử đang nhớ thương An tiểu thư, bộ dáng đứng ngồi không yên kia, quả thực viết tâm sự ở trên mặt.

A Thất cũng không hỏi nàng là ai, dứt khoát đi đến bên cửa sổ truyền tin.

Ngàn Sát Các truyền tin tức dùng một ám hiệu độc đáo, cự ly xa là cú mèo, gần thì sẽ từ trong miệng phát ra một âm thanh giống như đúc tiếng chim hót, người khác tuyệt đối không phân biệt ra là người đang kêu, chỉ tưởng chim trong núi rừng, cực kỳ ẩn nấp.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!