"Sao cô cảm thấy như vậy?"
Cú mèo truyền tin bị vò đầu dù giận cũng không dám nói gì, lông chim đều xoã tung, An Cửu mới mở tin nhìn thấy một câu như vậy.
Nhìn nét chữ càng phiêu dật hơn trước, thể hiện nội tâm của chủ nhân cực không bình tĩnh, nàng suýt nữa cười ra tiếng.
An Cửu chậm rì rì viết thư trả lời:
"Tối hôm qua không phải ta uống say đi nhầm phòng sao, sau đó hôm sau tỉnh lại phát hiện miệng có chút kỳ quái, có chút đau...... Ta hoài nghi Bùi Tịch hắn phi lễ ta! Khẳng định hắn yêu thầm ta, lại không dám nói với ta, mới lén lút làm loại chuyện này."
Tin gửi đi không bao lâu, rất nhanh lại bay về.
"Không có bằng chứng, đừng đổ tội cho người trong sạch!"
Bên cạnh còn có một chấm mực nhỏ giọt, bởi vậy có thể thấy đối phương có bao nhiêu khiếp sợ.
An Cửu hoàn toàn không nhịn được, cười không dừng nổi.
Lời này sao lại giống người bị oan uổng nói ta? Nhưng căn bản hắn một chút cũng không trong sạch mà!
Chính hắn dám làm không dám nhận!
An Cửu khẽ hừ nhẹ, lại sờ cú mèo, nhỏ giọng nói chuyện với nó:
"Mày nói, hắn có phải người nhát gan không?"
Cú mèo Thì thầm hai tiếng, nghiêng nghiêng đầu, tròng mắt màu hổ phách tròn xoe, ngoan ngoãn nhìn con người kỳ quái trước mắt.
An Cửu cười cười, lại viết thư nói:
"Nếu không phải không có chứng cứ, ta liền tố giác hắn! Thật bực mình! Một tên què cũng dám mơ ước bổn tiểu thư, hắn ăn gan hùm mật gấu!"
Ngòi bút hơi dừng lại, nàng lại bỏ thêm một câu ở phía sau, ngữ khí phá lệ cẩn thận:
"Phi Y, chuyện này huynh đừng để ý nha...... Hắn chiếm tiện nghi của ta, huynh không tức giận chứ?"
Phải một lúc lâu An Cửu mới nhận được hồi âm.
"Nếu không có chứng cứ, có lẽ hiểu lầm người ta cũng không chừng. Bùi thần y đạo đức tốt, hẳn là sẽ không làm loại chuyện này. Đã là hiểu lầm, ta tất nhiên sẽ không để ý, cô cũng đừng để ở trong lòng."
An Cửu cầm giấy viết thư, cơ hồ có thể tưởng tượng bên kia Bùi Tịch đang rối rắm.
Nàng nhấc bút, thần sắc thản nhiên viết:
"Được rồi...... Hoá ra huynh không ngại...... Vậy ta tự mình đa tình rồi."
Mặt sau còn vẽ cái biểu cảm ╭(╯^╰)╮, nhìn rất ủy khuất.
Chim truyền thư cổ đại xem như bị nàng chơi đủ, trực tiếp biến thành nhắn tin bản hiện đại, còn kèm cả biểu cảm.
Sau khi Bùi Tịch nhận được phong thư này, nháy mắt liền hiểu được cái ký hiệu kỳ quái kia là gì.
Ký hiệu kia cực kỳ trừu tượng, rõ ràng chưa bao giờ gặp qua, hắn lại có thể trực quan cảm nhận được ý nghĩa ẩn giấu trong ký hiệu đó.
Nhìn biểu cảm kia, hắn giống như chính mắt nhìn thấy thiếu nữ ở trước mặt hắn chu cái miệng nhỏ, vẻ mặt mất mát ủy khuất.
Nàng ủy khuất cái gì?
Ủy khuất bị chiếm tiện nghi? Hay Phi Y không tín nhiệm nàng?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!