Đi đến tứ hợp viện, cũng sắp hoàng hôn, Liên Kiều đẩy cửa lớn ra:
"Vào đi, đây là nhà mới của em."
Anh em nhà họ Trần đang bận rội, chào hỏi cô nhưng cũng không dừng lại công việc trong tay, tiếp tục vùi đầu làm việc.
Liên Kiều đánh giá vài lần, đồ dùng trong phòng ngủ cũng khá ổn, cô không khắc hoa, không cần những hoa văn rườm rà, chỉ quét sơn dầu, tốc độ cũng nhanh hơn.
Tuy rằng không phải là kiểu dáng đang lưu hành bây giờ, nhưng cô lại rất thích.
Hai anh em nhà họ Hứa đi phòng bếp nấu ăn, Liên Kiều liền cùng Trần Thạch Đầu nói nên xây nhà vệ sinh như thế nào.
Trần Thạch Đầu chưa từng trải qua chuyện này, nghe xong nửa ngày liền có hơi mờ mịt, Liên Kiều đành phải bảo anh ta ngăn ra một phòng nhỏ, lắp ống dẫn vào trước.
Chiều tà buông xuống, trong viện truyền ra một mùi đồ ăn thơm ngon, thịt dê luột xắt mỏng, canh thịt dê, thịt kho tàu hủ, rau xanh xào, rau của xào, bánh nướng hạt mè, cơm trắng.
Ngoại trừ bốn người Liên Kiều ra, họ còn mời anh em nhà họ Trần ở lại dùng cơm tối.
Liên Kiều cầm lấy chiếc đũa ý bảo rằng,
"Đều ăn đi, đừng khách khí."
Ánh mắt của mọi người sáng lấp lánh, gấp không chờ nổi bắt đầu ăn, đồ ăn phong phú như vậy dù có đến Tết họ cũng ăn không được.
Liên Kiều múc một chén canh thịt dê, đây là món canh dựa theo công thức của cô làm ra, nước canh trắng trong thơm ngon, béo nhưng không ngán, không hề tanh chút nào.
Ăn chung với bánh nướng hạt mè giòn thơm, quả thực là tuyệt phối, ăn quá ngon!
Cốc cốc cốc. Tiếng gõ cửa vang lên.
Mọi người đều dừng đũa, hai mặt nhìn nhau, là ai vậy?
Hứa Gia Thiện đứng lên đi mở cửa: Tìm ai thế?
Một người con trai trẻ trung anh tuấn đứng ở ngoài cửa:
"Tiểu thư Kiều Nhị Liên có ở đây không?"
Có. Hứa Gia Thiện tránh ra một con đường, người con trai kia vừa đi vào nhà, ngay lập tức trong nhà liền sáng sủa thêm, đẹp trai mà lại lạnh lùng, một thân khí thế, chỉ là đứng đó thôi đã khiến người ta có áp lực rất lớn.
Mấy người theo bản năng dừng động tác, không dám tới quá gần.
Liên Kiều thật sự ngoài ý muốn, siêu sao Đỗ Hành, làm sao anh ta biết cô sống ở đây? Sao lại là anh?
"Tôi có chút chuyện cần tìm cô..." Đỗ Hành ngửi ngửi: Thơm quá.
"Ngồi xuống cùng nhau ăn đi." Liên Kiều rất sảng khoái mời anh ta ngồi xuống, tìm một bộ chén đũa sạch sẽ cho anh ta, múc một chén canh thịt dê đưa cho anh ta:
"Nếm thử món canh của nhà tôi đi."
Đỗ Hành uống một ngụm, ánh mắt sáng lên, hương vị này rất chính thống:
"Cô biết chế thuốc viên không?"
Biết. Liên Kiều lại đưa một cái bánh hạt mè nướng cho anh ta.
Đỗ Hành nhướng mày:
"Biết An Cung Ngưu Hoàng Hoàn không?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!