Chương 245: (Vô Đề)

Cô dừng lại một chút, trên gương mặt xinh đẹp hiện lên một chút hổ thẹn:

"Thật sự ngại quá, tôi đã kéo thấp chỉ số thông minh bình quân của người Trung Quốc rồi."

Người dẫn chương trình: ...

"Ý cô là cô không thông minh, nhưng lại có thể nghiên cứu phát minh ra sản phẩm mới sao?"

Giọng điệu này tràn đầy sự nghi ngờ không tin, chuyện gì đây diễn ra đây?

Liên Kiều lại càng hổ thẹn hơn:

"Đương nhiên so với Einstein thì tôi chỉ là một kẻ ngu ngốc thôi, hổ thẹn quá, IQ và EQ đều thấp."

Cái này phải xem là so với ai, cô tự nhận là mình không thông minh, vậy thì hầu hết người trên đời này đều là ngu ngốc.

Người dẫn chương trình đứng ngơ ngác trong gió, đờ mờ, người bình thường có ai lại đi so với Einstein đâu?

"Sao có thể so với nhà khoa học vĩ đại như vậy được? Cô Liên à, cô hơi tự tin đấy nhỉ."

Liên Kiều lại tỏ vẻ khó hiểu:

"Không so với người mạnh thì chẳng lẽ lại so với kẻ yếu hay sao? Có thắng cũng chả có gì thú vị, và đó cũng không phải phong cách của tôi, ơ, chẳng lẽ khiêu chiến kẻ yếu bắt nạt kẻ yếu là phong cách của người ở quốc gia mấy người hay sao?"

Người dẫn chương trình sắp tức hộc máu, khả năng ăn nói này tốt quá rồi thì phải:

"Không, đương nhiên là không phải rồi."

Liên triều cười ngọt ngào:

"Vậy là tốt rồi, tôi tin người nước F sinh ra và lớn lên trên mảnh đất này đều là người lương thiện dũng cảm, trời sinh lãng mạn, lại còn yêu thích hòa bình."

Người dẫn chương trình gượng cười, đờ mờ, thế thì bảo anh ta làm khó như thế nào nữa?

Chỉ cần làm khó cô thì bất cứ lúc nào cũng có thể bị gán cho cái danh không yêu hòa bình và thích kiếm chuyện.

IQ và EQ thấp à?

Lời của phụ nữ chỉ toàn là lừa dối thôi.

Anh ta không chống đỡ được nên chỉ có thể tạo dáng mời: Hai vị đi vào đi.

Hứa Gia Thiện và Hứa Vinh Hoa đi theo sau, không công không tội, mặc dù chân đang run nhưng cuối cùng cũng không xuất hiện cảnh đi đường cùng tay cùng chân rồi dẫn tới trò cười té ngã.

Bọn họ vừa mới bước vào thì phía sau cũng có một chiếc xe chạy tới, người xuống xe chính là mẹ con Lisa, Lisa mặc một bộ lễ phục dạ hội khoét n.g.ự. c sâu màu đen, vừa gợi cảm vừa quyến rũ.

Còn Annie thì mặc một bộ váy công chúa màu trắng, tóc hơi xoăn, đôi mắt màu xanh lam vô cùng xinh đẹp, đáng yêu động lòng người tựa như một thiên sứ.

Hai mẹ con một đen một trắng bước đi trên thảm đỏ, thu hút rất nhiều ánh mắt, thỉnh thoảng còn có tiếng hoan hô vang lên.

Người dẫn chương trình lại càng khen hai mẹ con này nức nở, nhất là khen ngợi Annie không ngớt, dù sao đây cũng là con cháu của gia tộc Puech.

Đoàn người Liên Kiều đã đi vào hội trường và được nhân viên công tác dẫn tới chỗ ngồi, vị trí hơi hẻo lánh nhưng được cái rất yên tĩnh.

Bọn họ đều là gương mặt xa lạ nên không có ai tới chào hỏi cả, mà lặng lẽ nhìn vài lần.

Thẩm Kinh Mặc cầm áo khoác phủ lên người Liên Kiều, nói:

"Đừng để bị cảm lạnh."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!