Một ngụm máu tươi dâng lên cổ họng, ánh đèn năm màu rực rỡ trong phòng riêng chiếu lên gương mặt gã, Bùi Tri Hành không cần phải tự thay đổi sắc mặt, ánh đèn đã tự động tô màu cho gã.
Vào khoảnh khắc này, diễn viên bên cạnh gã dường như nghe thấy tiếng vỡ tan của đồ thủy tinh rơi xuống đất.
Nhìn vẻ mặt thảm hại của Bùi Tri Hành.
Ồ, hóa ra đó là trái tim mong manh của gã.
Bạch Thủy Kim nâng ly rượu lên: "Hãy cùng nâng cốc chúc mừng đôi tình nhân này nào!!!"
Mọi người cùng nâng ly: "Chúc mừng!!!!"
Bùi Tri Hành muốn giải thích, nhưng cuối cùng không thốt nên lời, gã giải thích thế nào đây? Gã có thể giải thích như thế nào chứ!
Gã còn có thể nói rằng bữa tiệc chia tay này là để thử xem Bạch Thủy Kim có quan tâm đến gã không sao?
Nếu gã nói ra như vậy, kẻ bị coi là tên hề lớn nhất trường chính là gã.
"Không ngờ Bùi thiếu gia lại có người thích rồi."
"Hóa ra đó là lý do hôm nay đột nhiên xuất hiện một gương mặt lạ, thì ra là cậu đưa đến."
Bùi Tri Hành đứng đó, chỉ thiếu điều gắn thêm cái mũi đỏ cho bản thân.
Đột nhiên có người nhét vào tay gã một ly rượu, Bùi Tri Hành cúi đầu nhìn ly rượu có đá trong tay, rồi lại nhìn Vương Hoàn Tu đột nhiên xuất hiện bên cạnh gã trong bộ vest lịch lãm, khí chất phi phàm.
Bùi Tri Hành mặt xanh lè: "Làm gì vậy?"
Ly rượu của Vương Hoàn Tu chạm vào ly của gã, phát ra tiếng va chạm trong trẻo: "Chúc mừng cậu."
Bùi Tri Hành:…
Vừa nãy sắc mặt anh đâu có như vậy.
Nhìn Vương Hoàn Tu đắc ý như gió xuân, nụ cười trên mặt khiến người ta tưởng như anh vừa đàm phán thành công một hợp đồng trị giá vài tỷ.
Đôi mắt của Vương Hoàn Tu trong ánh đèn không quá sáng của phòng riêng trông vô cùng tà mị, mang vẻ đẹp trưởng thành vượt trội hơn hẳn tất cả mọi người ở đây: "Hai người rất xứng đôi."
Răng hàm của Bùi Tri Hành nghiến ken két: "Anh…"
Vương Hoàn Tu: "Sao thế? Vui đến nỗi không nói nên lời à?"
Bùi Tri Hành nhìn khuôn mặt của anh ta như được tạo ra bởi mô hình AI, gã biết Vương Hoàn Tu có tâm địa đen tối hơn cả mực và nước cống, chỉ là không ngờ đối phương đã là người lớn tuổi như vậy rồi mà vẫn thích xem người khác gặp rắc rối và nói những lời châm chọc.
Đáng ghét thật.
Thật sự rất đắc ý.
"Anh đừng cười đắc ý quá."
Đắc ý?
"Tôi thật lòng vui mừng cho cậu." Vương Hoàn Tu nheo đôi mắt dài: "Cậu em à."
Bùi Tri Hành:…
Aaaaaaaaaaaaaaaa!
Gã muốn giết người!
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!