Chương 5: (Vô Đề)

Chỉ dùng lời nói không thể tiết lộ hết hành vi xấu xa của Bạch Thủy Kim, quản gia lấy ra bằng chứng vật chất là chiếc điện thoại, hai tay dâng lên đoạn video đã quay được.

"Thưa thiếu gia, tôi đã quay lại tất cả rồi ạ."

Nhấn nút phát, gương mặt to đùng của quản gia đột nhiên xuất hiện trên màn hình.

Vương Hoàn Tu:……

Người hầu:……

Quản gia ngượng ngùng ho khan vài tiếng, rất nhanh sau đó ống kính chuyển hướng đến hình ảnh Bạch Thủy Kim xuất hiện trong video. Thời gian quay là vào buổi sáng, cửa sổ kính lớn không xa ghế sofa được mở toang, cây cối xanh tươi và ánh nắng rực rỡ ngoài sân vườn tô điểm cho khung cảnh đẹp trong phòng.

Màn hình điện thoại như một con mắt mèo vạn hoa, quan sát cảnh tượng bên trong.

Ánh nắng chiếu qua sàn nhà đánh bóng tạo thành vài tia sáng, gió thổi qua cửa sổ mở rộng vào phòng khách, nhẹ nhàng vuốt ve làm tóc Bạch Thủy Kim khẽ động đậy.

Hôm nay Bạch Thủy Kim mặc một bộ áo ngắn tay màu be và một chiếc quần dài kẻ ô rộng rãi thoải mái, chân đi đôi tất trắng, cuộn tròn trên ghế sofa, mắt cười long lanh nhìn về phía tivi phía trước.

Nhiệt độ trong phòng dù mở cửa sổ vẫn rất ấm áp, Bạch Thủy Kim và tháng 12 giữa mùa đông đang trải qua hai mùa khác nhau.

Quay cậu ta trông cũng khá ăn hình đấy, quản gia thầm nghĩ, lần sau nhất định phải tìm góc chết để quay mớiđược.

Bạch Thủy Kim trong video trông hạnh phúc và thoải mái, như một con vật nhỏ có lông mềm mại ra ngoài tắm nắng trong ngày xuân ấm áp. Tiếp theo, cậu ta thốt ra câu nói đầu tiên trong đoạn video này.

"Chồng yêu ơi!"

Đuôi mắt Vương Hoàn Tu khẽ nhướng lên.

Chỉ thấy Bạch Thủy Kim cuộn tròn trên ghế sofa vặn vẹo qua lại, như thể sắp biến hình vậy. Càng xem tivi càng hứng thú, từ nằm cuộn thành ngồi, mắt mở to hơn trước, chăm chú nhìn nam diễn viên trong tivi không rời.

Sau đó nhét chiếc gối ôm vào trong áo hoodie, phần dưới áo lập tức phồng lên.

"Có thai rồi." 

Chỉ có điều quá trình mang thai không trải qua mười tháng, mà rất nhanh đã sinh ra.

Không chỉ sinh nhanh mà mang thai cũng nhanh, nam phụ xuất hiện chưa đầy mười giây, Bạch Thủy Kim lập tức lại mang thai.

Cả buổi sáng từ nam chính, nam phụ hai, nam phụ ba, v.v… tổng cộng sinh được bốn đứa.

Đến trưa sinh mệt rồi, Bạch Thủy Kim lộp cộp chạy đi ăn cơm.

Video kết thúc, quản gia cất điện thoại đi vẫn không quên mách lẻo.

"Thưa thiếu gia, chiều nay cậu ta lại sinh thêm ba đứa nữa ạ."

"……"

Toàn những chuyện xàm xàm.

Vương Hoàn Tu giơ tay nới lỏng cà vạt, đột nhiên cảm thấy đau đầu: "Sau này những việc như này không cần nói với tôi."

Hành vi nhận người quen không biết xấu hổ của Bạch Thủy Kim ở nhà, đó là công khai đội sừng xanh lên đầu thiếu gia của bọn họ. Quản gia còn muốn nói thêm gì đó, nhưng nhìn bóng lưng lạnh lùng dứt khoát của Vương Hoàn Tu, cuối cùng đành ngậm miệng.

Bây giờ Vương Hoàn Tu đã không kiên nhẫn rồi, nói thêm nữa rất dễ khiến người ta không vui.

Trong nhà có thang máy, ngoài việc vận chuyển đồ đạc lớn hoặc nhạc cụ ra thì rất ít khi sử dụng tới. Vương Hoàn Tu đi lên lầu, tình cờ gặp Bạch Thủy Kim đang đi xuống từ tầng hai.

Trên áo ngắn tay màu be của Bạch Thủy Kim in hình một chú chó vui vẻ, giống hệt như bản thân cậu.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!