Chương 27: (Vô Đề)

Khi chồng yêu không cho phép cưới xa, các dân mạng trong phòng livestream phản ứng như sau.

"Vậy chồng yêu của cậu khá là hẹp hòi nhỉ."

"Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha."

"Không sao đâu, em có thể đợi anh ly hôn mà, em học chuyên ngành tái hôn ở đại học đấy."

"Năm nay cục cưng bao nhiêu tuổi òi?"

"Có định gia nhập giới giải trí không?"

"Diễn xuất hay ca hát nhảy múa, cái nào giỏi hơn?"

Dần dần, phương hướng ban đầu khi mở phòng livestream của Vương Mộc Quang bắt đầu chệch hướng, cậu ta trở thành nhân vật ngoài rìa. Vương Mộc Quang ngồi một bên nhìn những bình luận liên tục được làm mới trên mạng mà chẳng có cái nào liên quan đến mình, cả người đều không thấy thoải mái.

Nhưng nghĩ lại sự hiểu lầm trước đó của dân mạng, tâm trạng cậu ta bình tĩnh hơn nhiều. So với việc bị đồn đại là hai người có quan hệ mờ ám, tình hình hiện tại tốt hơn cả ngàn lần.

Trong chốc lát, cậu ta cảm thấy hài lòng.

Bạch Thủy Kim buồn ngủ đến nỗi ngáp một cái, cố gắng mở to mắt để trả lời câu hỏi của dân mạng.

"Tôi sẽ không gia nhập giới giải trí đâu, cũng không biết hát hay diễn xuất."

Nhảy thì cậu biết.

Cậu học chuyên ngành múa ở đại học, chuyên sâu về khiêu vũ quốc tế. Niềm đam mê nhảy múa đã nhen nhóm từ khi cậu còn nhỏ, những ngày tháng ở cô nhi viện, cậu cùng lũ trẻ khác, như những cây nấm nhỏ vẫn thường hay ngồi ngay ngắn sau bữa tối, ngước nhìn chiếc tivi treo tường.

Con gái của cô hiệu trưởng là giáo viên dạy múa, nhưng dạy múa dân tộc, thường tìm một số video hướng dẫn múa cho bọn họ xem.

Hồi nhỏ, cô nhi viện không có nhiều thứ để giải trí như bây giờ, lũ trẻ ai nấy cũng đều thích xem tivi, dù không phải là phim hoạt hình, cho dù chỉ có một người đang nói chuyện ở đó, mọi người cũng đều xem say sưa. 

Mỗi ngày ăn xong bữa tối, điều mong đợi nhất chính là được xem tivi.

Cho đến một lần, cô giáo dạy múa chiếu video cuộc thi khiêu vũ quốc tế lúc bấy giờ.

Nam nữ mặc trang phục lộng lẫy rực rỡ, đi giày cao gót nhỏ, nhảy múa uyển chuyển dưới ánh đèn sân khấu, đường nét cơ thể đẹp đẽ, sức mạnh của vũ đạo và sinh khí tràn đầy sức sống đã thu hút Bạch Thủy Kim sâu sắc.

Tuổi dậy thì ập đến, nỗi lo lắng không cao được nữa khiến cậu nhiều đêm khóc thầm dưới chăn. Cậu trách mình không chịu uống sữa mỗi buổi sáng như các bạn cùng lớp. Cậu tin rằng, nếu làm được như vậy, chắc chắn mình đã cao lớn như cây.

May mà cậu đã vượt qua yêu cầu chiều cao một mét sáu lăm dành cho nam vũ công.

Cậu đã chịu không ít khổ cực, không biết bao nhiêu lần suy sụp vào đêm khuya, cuối cùng đã thi đỗ vào ngôi trường mà cậu hằng mơ ước, nhưng khi ước mơ đạt được rồi thì lại không có một kết thúc rực rỡ, mà phải đối mặt với nhiều gian nan hơn.

Học phí, tiền quần áo, tiền tài liệu… còn rất nhiều khoản tiền cho các hoạt động mà bây giờ cậu không còn nhớ nổi là bao nhiêu, cậu làm việc ngày đêm vì ước mơ của mình, kết quả lại trở thành công cốc.

Cậu thậm chí còn không mua nổi một bộ đồ nhảy tươm tất.

Sau khi đến thế giới này, cậu chưa từng nghĩ đến việc nhảy múa lại, nhưng chỉ cần thoáng nhớ lại, ký ức về những đêm đông lạnh giá lại ùa về. Cậu phải rửa xong đống bát đĩa ở nhà hàng đến tận khuya, rồi vội vã chạy thẳng đến quán bar làm việc, tới bảy giờ sáng mới lê bước về trường. Nghỉ ngơi vỏn vẹn một tiếng, thì tám giờ cậu lại phải lên lớp.

Dù có nhiều nhiệt huyết với ước mơ đến đâu, khi đối mặt với thực tế cũng đều bị dội một gáo nước lạnh.

Bạch Thủy Kim giấu dân mạng sự thật rằng cậu biết nhảy múa, cậu cũng sẽ không gia nhập giới giải trí, cậu không muốn làm việc nữa, cái công việc lao động chân tay vất vả chết người đó, lao động trí óc cậu cũng không muốn làm, cậu chỉ muốn như một con cá mặn, mỗi ngày ăn no ngủ kỹ, ngủ kỹ ăn no, cầm thẻ vàng Vương Hoàn Tu đưa sống cuộc đời vô lo vô nghĩ.

Nghe có vẻ không có hoài bão gì, nhưng nếu để bản thân kiếp trước vẫn luôn phải đi làm vất vả, cuộc sống hiện tại có thể nói là trong mơ cũng không dám nghĩ tới.

Dù có dập đầu một vạn cái trước ông trời, cũng không đổi được cuộc sống ăn no mặc ấm và những người thân bên cạnh như bây giờ.

"Không vào giới giải trí thật đáng tiếc."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!