Chương 8: Nam Nhân Đeo Khẩu Trang

Trang Bạch Hoa không dám xác nhận này vị ảnh đế này có phải là nam phụ số hai trong truyền thuyết hay không?

Nhìn dáng vẻ cậu ta có khá anh tuấn cùng nụ cười ôn nhu, thể hiện ra đây là một người phong độ nhẹ nhàng rất phù hợp với thân phân và địa vị đã đề ra.

Trang Bạch Hoa tin tưởng suy nghĩ của mình là đúng, nội dung cũng đâu thể vô duyên vô cớ đem người như vậy đến trước mặt bọn họ.

Mặc dù mới gặp lần đầu nhưng Trang Bạch Hoa có thể chắc chắn người này trên 80% là một trong bốn nam phụ còn lại.

Dù sao trên dòng giới thiệu tóm tắt nhân vật cũng có Ống kính là từ ngữ mấu chốt làm cho phán đoán của hắn càng vững chắc hơn.

So với ai khác thì Ảnh đế vẫn thích hợp với ống kính hơn.

Lúc này Đường Phong không chăm chú nhìn vào Trì Nguyệt nữa, cậu ta nhất đôi chân dài của mình lên đi lại gần cậu.

Trang Bạch Hoa cũng lập tức đứng dậy nhưng so với Đường Phong thì hắn chậm hơn một bước, cậu ta đã đi đến bên cạnh Trì Nguyệt nói:

"Bạn học tiểu Trì, ngày hôm nay cực khổ rồi em về sớm một chút đi, hay là tôi kêu người trực tiếp đưa em về trường học."

Trì Nguyệt vén mí mắt mỏng lên, đầu tiên là lướt qua bả vai Trang Bạch Hoa.

Sau đó mới liếc mắt nhìn Đường Phong một cái, nở nụ cười, nói:

"Tôi còn muốn về công ty."

"Vậy chúng ta cùng đi."

Trang Bạch Hoa thấy vậy ra hiệu cho trợ lý bên cạnh chuẩn bị gọi tất cả mọi người cùng rời đi.

Nhưng thấy Đường Phong cứ dây dưa với Trì Nguyệt, liền không kiềm chế nổi.

Bước lên phía trước cậu ta nở nụ cười nhã nhặn, nói:

"Xin chào, xin hỏi cậu tên là gì?"

Đây là phương thức hỏi thăm của ba mươi năm trước, Trang Bạch Hoa cảm thấy có chút quê mùa.

Liền điều chỉnh lại rồi nhẹ nhàng xoay người liếc mắt nhìn Đường Phong một cái, hỏi tiếp:

"Cậu tìm nhân viên của tôi để làm gì?"

Đường Phong ôn hòa:

"Chào anh Trang tổng, tôi tên là Đường Phong, là diễn viên." Cậu ta nhếch nhếch khóe môi nhìn Trang Bạch Hoa một chút, tầm mắt lại tiếp tục rơi trên người Trì Nguyệt, nói,

"Tôi vừa nãy có nghe hai người nói chuyện, biết được cậu ấy là học sinh. Làm sao đột nhiên lại thành nhân viên của Trang tổng rồi?"

Tính khí Đường Phong thoạt nhìn rất tốt, hay là suy nghĩ lúc trước của Trang Bạch Hoa còn phiến diện.

[Phiến diện có nghĩa là 1 chiều, một phương diện, không đầy đủ]

Nghĩ đến đây thì Trang Bạch Hoa đột nhiên nhớ tới gian phòng nhỏ của nguyên chủ, những thứ bên trong đó.

Nhớ lại càng làm hắn thấy buồn nôn.

Nam phụ cố chấp thứ hai chắc chắn là ở phương diện phát điên phát rồ cũng không thua kém gì nguyên chủ.

Trang Bạch Hoa vẫn che ở trước mặt Trì Nguyệt, đồng thời cười rộ lên:

"Sinh viên thì cũng có sao đâu. Bước vào công ty để thực hành...! À mà mới nhớ, điều này với Đường tiên sinh đâu có liên quan gì với nhau?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!