Chương 5: Duyên Phận Khó Tránh 2

Không thể nào ngờ được, bọn hắn lại va vào Trì Nguyệt ngay tại giao lộ.

Trì Nguyệt mặc một cái áo mỏng, phía dưới là quần bò cũ nát, suy yếu đem ba lô đeo lên.

Hắn cũng đang quan sát Trang Bạch Hoa và Trần Vọng, khóe miệng giương lên, nói: Trùng hợp nhỉ.

Trang Bạch Hoa cũng nghĩ như vậy, chỉ là câu Trùng hợp nhỉ này nếu không biết sự thật phía sau thì sẽ tưởng đang mỉa mai, châm chọc.

"Tôi nhìn thấy đèn xanh mới dám chạy qua." thư ký Trần vội vã giải thích.

Trì Nguyệt nheo mắt lại, nói: Tôi cũng vậy.

Vậy thì hơi kỳ quái rồi, đều là nhìn thấy đèn xanh nhưng mà cả hai đang ở hai phía khác nhau, chẳng lẽ là đèn đỏ hỏng?

Lúc này phía sau truyền đến tiếng kèn in ỏi, Trang Bạch Hoa dặn dò Trần thư ký đem dời xe đi, kết quả là xe cộ loạn hết cả lên, kẹt cứng tại ngã tư đường.

Ba người ngẩng đầu lên lần nữa nhìn đèn tín hiệu, phát hiện đèn chớp tắt loạn xạ, thật sự là hỏng rồi.

Trang Bạch Hoa: ...

Như vậy cũng được luôn...!

Một lát sau cảnh sát giao thông đuổi đến nơi, điều tiết lại giao thông nên xe cộ mới từ từ sơ tán đi hết.

Trần ký thư phối hợp đậu đem xe ở mở ra ven đường, Trì Nguyệt cũng nâng xe đạp lên đi theo sau.

Ba người từ giữa đường di chuyển lên lề ven đường, đứng bên cạnh là hoàn cùng một vị cảnh sát giao thông khác.

Xe ô tô cùng xe đạp va vào nhau, may mắn là không có chuyện gì về người người không có chuyện gì, nhưng mà xe đạp đã bị méo sẹo, còn ô tô thì một lời khó mà nói hết, trầy xước cả một mảng, phần phía trước cũng bị bẻ đi một vài chỗ.

Cảnh sát giao thông nhìn nhìn cái logo, âm thầm đánh giá giá trị của chiếc xe, trong cổ họng lẩm bẩm vài tiếng, sau đó nghiêm mặt hỏi:

"Mấy người muốn tự giải quyết riêng hay là đi lên đồn cảnh sát?"

Trần thư ký còn chưa kịp nói, cảnh sát giao thông đã giành lời:

"Đề nghị là tự giải quyết riêng, chuyện này ngoài ý muốn, công ty bảo hiểm cũng có thể giải quyết" Cảnh sát giao thông đánh giá Trang Bạch Hoa, bộ âu phục trên người Trang Bạch Hoa so với một tháng lương của anh ta thì còn đắt hơn:

"Vị này hẳn là ông chủ lớn, cậu em bên cạnh là học sinh nghèo, trùng hợp lại gặp nhau ở tình huống như thế này, chúng tôi thật lòng khuyên tổng tài đại nhân hãy nhân từ một chút, đừng trách cứ người thường, hoặc là bớt một ít."

Chuyện này rất không được bình thường, bất kể là xe ô tô hay là xe đạp dù cho tốc độ rất chậm, nhưng vừa vặn lúc đèn tín hiệu bị hỏng mà va vào nhau.

Trang Bạch Hoa cảm thấy muốn khóc.

Không phải là hắn muốn khóc mà là Trì Nguyệt, những chuyện này đều là do nội dung quyển sách gây ra.

Nội dung vở kịch quả thực hướng Trì Nguyệt đến xe của Trang Bạch Hoa.

"Tiền sửa chữa cũng chỉ tầm mấy vạn thôi." Trần Vọng ở bên cạnh quái gở nói.

Trì Nguyệt không nói gì, cảnh sát giao thông bên cạnh lộ ra tâm tình bực bội.

Trang Bạch Hoa hít sâu một hơi, nói:

"Chúng ta giải quyết riêng, không cần để anh ta giải quyết."

Cảnh sát giao thông luôn để ý Trang Bạch Hoa, xác thực không tính toán đến, lúc này mới đưa cho bọn họ tờ đơn để điền, chính mình tiếp tục đi điều tiết trật tự giao thông.

Trước khi đi, vị cảnh sát này cười cười nói:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!