Chương 2: Cuộc Sống Nhàn Nhã Của Bá Tổng 1

Trang Bạch Hoa cằn nhằn cả một đêm nên miệng lưỡi hơi khô.

Hắn la rầy bảy thiếu niên kia, đồng thời cũng tự khuyên nhủ chính mình, nếu đã đến thế giới này rồi thì phải biết tự chăm lo tốt cho cuộc sống của mình, đã đến rồi thì ở chứ biết làm sao nữa.

Trang Bạch Hoa vốn định nhịn sự mệt mỏi sau một đêm để đến công ty nhìn thử xem, nhưng mà hắn thật sự không thể kiên trì được nữa.

Đã đi làm nhiều năm như vậy mà Trang Bạch Hoa chưa từng đi trễ về sớm, nên hắn mang theo sự hổ thẹn lê bước về nhà.

Bá đạo tổng tài không chỉ có một căn nhà, Trang gia từ nhiều thế hệ trước đã để lại nhiều tòa nhà, đình đài lầu các* không hề thiếu, nguyên chủ cũng không có ở hết, mà chỉ yêu thích nhà ở trung tâm thành phố.

đình đài lâu các đình đài lầu gác, lâu đài nhà cao lớn, nhiều tầng.

(Danh) Chỉ chung chỗ cao rộng để biểu diễn, hoạt động.

Biệt thự rộng lớn, tầm nhìn bao quát cả thành phố xa hoa ồn ào, nhà ở tốt, cũng khá gần công ty nên hắn rất phấn khích hài lòng.

Trang Bạch Hoa đưa mắt vào hệ thống liền mở được khóa vào nhà, đứng ở huyền quan*, liếc nhìn ánh sáng từ cửa sổ chiếu vào phòng khách, không khỏi cảm thán, đúng là người có tiền thì nó khác.

Trang Bạch Hoa không vội nghỉ ngơi liền mà đi quan sát từ trong ra ngoài một lúc.

Nguyên chủ trong sách là một trong năm lão đại cố chấp, hành vi khó kiểm soát, đầu óc có bệnh.

Hơn nữa thân phận nguyên chủ là bá đạo tổng tài, với nghề nghiệp bá tổng này nên trên người nguyên chủ mang đầy khí chất kiêu ngạo, thủ đoạn nhiều vô số.

Đồng thời vị bá tổng này còn có một bí mật lớn, chính là căn phòng nhỏ dành cho khách.

Nguyên chủ vô cùng thích gian phòng nhỏ này, đặc biệt là sau khi gặp Trì Nguyệt liền đem y bắt lại nhốt vào đây, mỗi khi làm đều đe dọa:

"Em xin tôi đi, cầu tôi đi. Tôi liền bỏ qua cho em."

Trì Nguyệt là tiểu bạch hoa kiên cường cho dù mặt cắt không còn giọt máu đôi môi tái nhợt, cũng sẽ không chịu cúi đầu cầu xin nguyên chủ.

Vì vậy nguyên chủ đem Trì Nguyệt nhốt vào bên trong gian phòng nhỏ này đúng một tuần lễ.

Cuối cùng lúc chịu mở cửa thì dựa vào trên tường, hất cằm nhìn Trì Nguyệt mồ hôi đầm đìa, từ trên cao nhìn xuống thỏa mãn.

Cố chấp văn chính là vậy đó, càng là yêu thì càng làm cho người mình yêu đau đớn, nguyên chủ hi vọng thông qua nổi đau trong căn phòng nhỏ này sẽ khiến cho Trì Nguyệt phải nghe theo sự điều khiển của mình.

Trì Nguyệt càng phản kháng, hắn ta càng kích động, cuối cùng hận không thể đem Trì Nguyệt 24h trói chặt.

Đây là phạm pháp đó.

Trang Bạch Hoa thở gấp gáp nghĩ.

Hành vi giam giữ phi pháp là phải ngồi tù từ ba năm trở lên, nếu như người bị giam giữ phải chịu thương tổn thì còn có thể xử phạt nặng thêm.

Trang Bạch Hoa rất không đồng ý với hành vi của nguyên chủ, cho nên đi kiểm tra một vòng ngôi nhà, hi vọng có thể tìm được cái thứ gì đó ở gian phòng nhỏ trong truyền thuyết.

Nhưng mà hắn đi lòng vòng nửa ngày, nhìn từng phòng từng phòng một thấy toàn bộ đều rất bình thường.

Thậm chí Trang Bạch Hoa còn đưa tay sờ soạng toàn góc tường, chân bàn, lo lắng coi có giấu vật phẩm đen tối nào không.

Đừng nói gian phòng nhỏ gì đó, ngay cả con muỗi cũng không phát hiện.

Bận bịu nửa ngày mà không thu hoạch được gì, Trang Bạch Hoa rốt cục thừa nhận này ngôi nhà không có gì kỳ lạ.

Trang Bạch Hoa xoa xoa thái dương, chuẩn bị tắm rồi đi ngủ một giấc.

Hắn nghiên cứu hệ thống tự động trong phải làm sao để sử dụng nửa ngày, vòi phun tự động phun nước ra làm hắn giật mình nhảy dựng lên.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!