Chương 10: Sự Kiện Ở Quán Rượu 1

Trang Bạch Hoa có cảm giác là Trì Nguyệt đang cố tình gây khó dễ, nhẹ nhàng giải thích:

"Không phải là rộng lượng gì hết, cũng vì tôi muốn tốt cho cậu thôi."

Trì Nguyệt nghiêng đầu qua chỗ khác, nhếch nhếch miệng, nói:

"Những gì anh nói tôi đều hiểu nhưng mà tôi đã suy nghĩ kỹ rồi, tôi sẽ tiếp tục quay quảng cáo kia" Cậu dừng một chút, tựa hồ như sợ Trang Bạch Hoa không đồng ý, cố tìm cho mình một lý do thuyết phục hơn:

"Thứ tôi cần là tiền."

Trang Bạch Hoa biết là mình có nói cái gì đi chăng nữa thì cũng vô ích, bất lực nói:

"Thôi vậy đi, tôi sẽ tìm một người trợ lý cho cậu, đảm bảo an toàn cho cậu khi ở phim trường."

Trì Nguyệt quay đầu lại, cổ quái hỏi:

"Phim trường quay quảng cáo có chỗ nào không an toàn?"

Trang Bạch Hoa không những không giải thích, mà còn thêm mắm thêm muối:

"Ngược lại thì đúng hơn, cẩn thận là tốt nhất."

Hắn đổi sang cách nói chuyện thoải mái hơn một chút:

"Gần đây cậu đều thực tập ở công ty, nhưng mà việc học hành cũng không thể bỏ bê được."

Nghe Đường Phong nói, từ lúc thực tập đến nay Trì Nguyệt đều không về trường học.

Trì Nguyệt cười híp mắt nói:

"Yên tâm đi *Trang thúc thúc, thành tích của tôi ở trường lúc nào cũng nằm trong top 10."

(*thúc thúc: là chú mình thấy để nguyên văn là thúc thúc sẽ hay hơn)

Tuy Trang Bạch Hoa đã bị Trì Nguyệt phản bác lại không phải là lần một lần hai, trong lòng vẫn muốn ôn tồi dạy bảo cậu nhưng bây giờ bị gọi là thúc thúc nên có chút thương tâm.....! Tôi nhìn già đến vậy sao?

Trang thúc thúc nuốt máu cùng nước mắt xuống, tốt bụng dễ gần nhìn Trì Nguyệt nói:

"Vậy thì tốt, cân bằng giữa việc học và thực tập thì cũng cực khổ rồi, nên thưởng cho cậu một chút."

Hắn gọi Trần thư ký vào, phân phó:

"Trong tủ lạnh có một chút quà vặt, đem đến đây cho Trì Nguyệt đi."

Trần thư ký nghĩ thầm đây là quà mà nhà cung cấp đã tặng đó, có không ít nhân viên ao ước muốn đem cho con cái trong nhà ăn.

Cậu ta lấy một cái bánh trong tủ lạnh ra đưa vào tay Trì Nguyệt, cậu cúi đầu nhìn chiếc bánh pudding nhân trứng, bên trên còn có một chút caramel chảy.

Trên bao bì đóng gói còn có có ghi dòng chữ:

"Không dùng cho trẻ em dưới 3 tuổi", khóe miệng giật giật.

Chỉ mới nói một tiếng thúc thúc thôi mà đã lấy đồ ăn của mấy đứa trẻ con để châm chọc tôi rồi!

Trì Nguyệt ung dung thong thả cầm lấy cái muỗng xắn một miếng bánh pudding bỏ vào miệng.

Hắn thấy cậu ăn khá Vui vẻ, nên yên tâm bưng cốc giữ ấm lên thưởng cho bản thân một hớp trà.

Một người không muốn làm chú già và một người không muốn làm đứa nhỏ sau một hồi day dưa cuối cùng cũng chịu bằng mặt bằng lòng với nhau.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!