Chương 40: Chu Minh Phong Hẳn Là Sẽ Không Để Cô Ngủ An Ổn Được Như Thế

Đối với một số người mà nói, sự nghiệp quan trọng hơn so với tình yêu nam nữ.

Chu Minh Phong là một nhân vật trong giới kinh doanh nhưng luôn giữ mình trong sạch.

Lúc con trai ba tuổi, anh cùng Chung Phỉ đã chung ý muốn ly hôn, chỉ là khi đó con trai còn nhỏ, hai người ước định chờ con trai lớn một chút thì chính thức ly hôn, trôi qua bảy năm mặc dù hai người vẫn chung dưới một mái nhà, nhưng ngày bình thường giao lưu cũng không nhiều.

Chung Phỉ vội vàng tìm kiếm ý nghĩa cuộc sống, anh cũng vội vàng mấy chuyện của công ty.

Chờ sau khi ly hôn, Chu Minh Phong khôi phục trạng thái độc thân, không phải là không có người giới thiệu cho anh mấy đối tượng thích hợp, thậm chí có không ít người còn ám chỉ anh, không cần phụ trách, chỉ cần dùng tiền nuôi dưỡng tình nhân là được.

Nhưng mà Chu Minh Phong tựa hồ không có dục vọng.

Đây chỉ là cách nhìn của một số người, bọn họ không hiểu rõ Chu Minh Phong, anh không phải là không có dục vọng, chỉ là tâm tư không tồn tại tình yêu nam nữ.

Một bên bề bận công việc, một bên nhìn chằm chằm con trai, đã phải bỏ ra hơn một nửa tâm tư rồi.

Anh biết ngày thường Khương Tân Tân rất đẹp, bạn tốt của anh cũng nói, còn tưởng rằng anh thanh tâm quả dục, không nghĩ tới là do ánh mắt quá bắt bẻ, chỉ có tuyệt sắc mới có thể làm cho anh động tâm.

Không ai biết, lần đầu tiên anh nhìn thấy Khương Tân Tân, ngoại trừ việc chỉ cho rằng cô có dáng dấp rất đẹp ra, cũng không có ý gì khác.

Sở dĩ cùng với cô kết hôn, còn có ẩn tình khác, trong lòng cả hai người đều biết rõ.

Trong kế hoạch của Chu Minh Phong, đoạn hôn nhân với Khương Tân Tân cũng sẽ không quá lâu dài, có lẽ sang năm, có lẽ mấy năm sau, hai người sẽ ly hôn hòa bình.

Chỉ cần cái thân phận Chu phu nhân này, mà anh vì giữ lời hứa.

Anh đều đã lên kế hoạch cả rồi, nhưng bây giờ lại xuất hiện một sai lầm.

Tựa hồ cô như biến thành một người khác.

Ngay từ đầu anh muốn làm rõ cô muốn làm cái gì, có phải trước đó cô giả vờ chất phác kiệm lời hay không, nhưng bây giờ sự tình càng ngày càng không nằm trong khống chế của anh.

Chu Minh Phong đến sáng sớm mới chìm vào giấc ngủ, nhưng anh vẫn tỉnh lại trước bảy giờ sáng.

Một buổi tối không nghỉ ngơi tốt, nên cơ thể cảm thấy rã rời.

Thời điểm Chu Minh Phong đi làm, Khương Tân Tân vẫn còn đang gặp gỡ Chu công, lúc cô tỉnh ngủ, cả Chu Diễn nữa đều đã rời đi lâu rồi, Dương quản gia theo lệ cũ bưng cho cô một bát cháo tổ yến, vừa cười vừa nói: "Thiếu gia đợi đã tầm mười năm phút đồng hồ."

Ngay từ đầu Khương Tân Tân còn chưa kịp phản ứng, sau đó kinh ngạc hỏi: "Chẳng lẽ đang chờ tôi?"

Dương quản gia cười: "Có lẽ là vậy."

"Lái xe trong nhà không đưa đi sao?" Khương Tân Tân hỏi.

Dương quản gia lắc đầu: "Thiếu gia muốn đi bộ, tôi nhìn thiếu gia lớn lên, cậu ấy quật cường giống như khi còn bé vậy."

Mặc dù Khương Tân Tân không thấy Chu Diễn lớn lên, thế nhưng cô đã xem hết quyển tiểu thuyết, tuổi tác của vợ tương lai cậu xấp xỉ nhau, nhóm máu, chiều cao cũng thuộc danh môn a! Nếu như lúc ấy tác giả viết thêm mấy ngoại truyện nữa, thì cô sẽ biết tương lai Chu Diễn có con gái hay là con trai.

Cô cảm thấy kiêu ngạo khi biết mọi chuyện, có lẽ đây chính là cả người mang hào quang trong truyền thuyết?

"Quật cường cũng thật đáng yêu." Khương Tân Tân một tay chống cằm cười nói.

Chí ít Chu Diễn quật cường nhưng vẫn không có làm chậm trễ người khác, cũng không tạo cho người khác cảm giác rối ren.

Dương quản gia lại hỏi: "Phu nhân, hôm qua ngài uống say sao?"

Lúc này Khương Tân Tân mới nhớ tới hôm qua mình có uống chút rượu.

Bất quá cô chỉ nhớ chuyện Chu Minh Phong đi đến chỗ của Tôn Văn Thanh đón cô về thôi, còn chuyện thì không quá nhớ kỹ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!