Chương 26: Cậu Quen Biết Chu Diễn Nhiều Năm Như Vậy Cũng Không Nhìn Ra

Khương Tân Tân nhìn thấy lẵng hoa quê mùa này thì rơi vào suy tư.

Thật sự nhân vật người chồng điên cuồng chiều vợ này không hề phù hợp với Chu Minh Phong, cô không tin mấy chữ này là nét bút của anh. Chỉ cần nghĩ kỹ một chút, thì vẫn có thể hiểu được chuyện gì đã xảy ra, người bận rộn như Chu Minh Phong sẽ tự mình đến cửa hàng hoa để đặt những lẵng hoa như thế này à? Anh sẽ chịu đựng xấu hổ để bước ra khỏi ba phòng hai sảnh để nói với nhân viên mấy chữ trên tấm biểu ngữ này à? Chắc chắn là không rồi.

Cho nên, chắc là Chu Minh Phong sẽ nói với trợ lý Lưu, để trợ lý Lưu giải quyết việc này.

Nghĩ lại tính cách và nụ cười thật thà ngay thẳng của trợ lý Lưu, rồi Khương Tân Tân lại nhìn nội dung trên biểu ngữ, cô lập tức hiểu ra ngay.

Sau khi đã làm rõ chuyện này, Khương Tân Tân cũng không còn ngạc nhiên như trước đó nữa, cô và Từ Tòng Giản cùng tập trung vào làm việc.

Cửa hàng tiện lợi Hữu Vị này đi theo con đường "Chim sẻ tuy nhỏ nhưng ngũ tạng đều có đầy đủ."

Tất cả đồ dùng trong cuộc sống, cần cái gì có cái đó.

Khương Tân Tân thấy, tuy Từ Tòng Giản đã thành niên rồi nhưng cô cũng lớn hơn cậu gần mười tuổi, cho nên ở trong lòng cô, người này vẫn là đứa trẻ, vì thế cô ngồi trước quầy thu ngân xếp áo mưa mà chẳng có chút gánh nặng tâm lý nào. Từ Tòng Giản cũng không phải người hay ngại ngùng, tuy cậu ấy không nói nhiều nhưng làm việc rất nhanh nhẹn, nhìn thì gầy gò yếu ớt nhưng sức lực lại không nhỏ, một người làm có thể bằng sức hai người, thấy cậu ấy bận rộn trước sau Khương Tân Tân cảm thấy không cần thiết phải thử việc một tuần, trong lòng cô đã muốn để cậu chuyển thẳng lên nhân viên chính thức rồi.

Cửa hàng cũng nhanh chóng có mấy vị khách ghé đến.

Những người này đều là những bà cụ mặt mũi hiền lành, miệng Khương Tân Tân lại ngọt, trước đó họ cũng đã gặp cô ở trước khu biệt thự, cô cũng đã nói chuyện với các bà cụ ấy rất nhiều lần.

Các bà cụ ấy cũng nói, sau này chỉ cần trong nhà hết cái gì, hay cần dùng cái gì nhất định sẽ đến đây mua.

Chỉ là Khương Tân Tân không ngờ, họ sẽ ủng hộ cô đến mức này, bây giờ còn chưa đến bảy giờ, họ đã cùng nhau đến chỗ của cô mà mua mua mua.

Khương Tân Tân vội vàng tiến lên tiếp đón, vô cùng nhiệt tình đón tiếp các bà ấy: "Mọi người đến sớm thật đó!"

"Cửa hàng của cháu khai trương mà, chúng tôi chắc chắn phải đến để sưởi ấm cho cháu rồi."

Tuy bà cụ Lưu đã hơn bảy mươi tuổi nhưng lại rất thời trang, ngày nào cũng sẽ trang điểm cho bản thân thật xinh đẹp, lúc còn trẻ những bà cụ này đều là bạn tốt với nhau, khi biệt thự Sâm Lâm bắt đầu mở phiên giao dịch, mọi người đều hẹn nhau đặt một căn ở trong đây, hẹn nhau tuổi già sẽ đến đây ở với nhau. Cuộc sống của mấy cụ bà này rất phong phú, hoặc là đi học cao học, hoặc là đi dạo phố đánh bài, trong đó bà cụ Lưu và Khương Tân Tân rất hợp ý nhau, bởi vì bà ấy cảm thấy vẻ ngoài của Khương Tân Tân rất giống mình khi còn trẻ, nhìn thấy Khương Tân Tân thì sẽ nhớ đến bản thân mình trước đây, nên cũng thân hơn.

Sau đó có vài bà cụ cũng để ý đến anh chàng đẹp trai trong cửa hàng.

Bà cụ Lưu cũng là thành viên bí ẩn của hiệp hội nhan sắc, sau khi nhìn thật cẩn thận, thì thấy Từ Tòng Giản ít nói, bình tĩnh lại có chút ngại ngùng, lúc này mới vui vẻ nói: "Bây giờ mấy đứa nhỏ ăn cái gì lớn thế, đứa này còn đẹp hơn đứa kia, Tân Tân, đây là nhân viên cửa hàng cháu tìm à? Có vẻ như cũng trạc tuổi với Chu Diễn đấy."

"Vâng, là nhân viên cửa hàng ạ, lớn hơn Chu Diễn, năm nay mới vừa tròn mười tám đấy ạ."

Khương Tân Tân nói chuyện với mấy bà cụ vô cùng sôi nổi.

Từ Tòng Giản, đang đứng trước quầy thu ngân cũng nghe thấy, Chu Diễn?

Là cùng tên cùng họ, hay là chỉ đồng âm với nhau nhỉ?

Trong lớp của bọn họ vừa khéo có bạn học tên là Chu Diễn.

Như thế, nếu cậu ấy quen cái người Chu Diễn kia, thì bà chủ của cậu có quan hệ gì với Chu Diễn sao? Từ Tòng Giản ngẩng đầu nhìn mấy bà cụ đang nói chuyện vui vẻ, ánh mắt sáng rực với Khương Tân Tân, bà chủ rất trẻ, chẳng lẽ bà chủ là chị của Chu Diễn à?

Mấy bà lão cũng rất có lòng, mỗi người đều mua không ít đồ, gần như đã dọn sạch hết một kệ rồi.

Từ Tòng Giản từ từ quét mã vạch.

Sáng sớm buôn bán với nhóm khách đầu tiên, doanh thu cũng gần đạt đến một ngàn.

Mấy bà cụ cũng không thiếu tiền, quyết định đến ủng hộ chắc chắn không phải nói suông.

Khương Tân Tân tiễn mấy bà cụ đến tận cửa, bà cụ Lưu kéo tay Khương Tân Tân, nhỏ giọng nói: "Bà xem tướng rồi, đứa nhỏ vừa nhìn đã biết không tệ đâu, sau này con có thể yên tâm giao cửa hàng lại cho cậu ấy đấy."

Khương Tân Tân vui vẻ: "Bà còn biết xem tướng nữa ạ? Thế bà nói thử xem, tướng mạo con như thế nào?"

"Trán con đầy đặn, ánh mắt lại trong suốt, sáng ngời." Bà Lưu còn rất nghiêm túc nói: "Hơn nữa môi hồng, răng trắng, thần sắc rất tốt, chỉ cần con kinh doanh thật tốt, thì tương lai tươi sáng sau này của con không còn xa nữa."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!