Tình yêu của Chu Minh Phong rất mãnh liệt, không hề có ý muốn che dấu.
May mà chủ nhiệm lớp bọn họ theo hệ Phật, hơn nữa ngày thường Chu Minh Phong đều rất kiên cường, thành tích cũng không có hướng tuột dốc, nên chủ nhiệm lớp dứt khoát nhắm một con mở một con. Chỉ mới có nhiêu đấy tuổi thôi, rõ ràng hơn nữa là mấy chuyện yêu sớm này càng là ảnh hưởng lớn. Người trong cuộc càng hứng thú, nói không chừng còn có một loại cảm giác bi thảm như cả thế giới đang chống lại mình, còn không bằng yên lặng chờ thay đổi, có lẽ cũng không cần đợi đến lúc thi đại học thì hai người đã tự mâu thuẫn cãi vả rồi chia tay.
Chu Diễn cũng xem như là cách Chu Minh Phong gần nhất.
Hai người bàn trước bàn sau, lại ở cùng ký túc xá, đối với những hành vi thế này của Chu Minh Phong, Chu Diễn thấy rõ ràng nhất cũng nhịn không được mà tự cảm thấy rung động.
Mỗi ngày đều xếp hàng lấy nước nóng cho Khương Tân Tân, đó là việc làm cơ bản nhất.
Không chỉ có thế, Chu Minh Phong còn muốn đưa thẻ cơm của mình cho Khương Tân Tân dùng, có một lần Chu Diễn tò mò, đi theo Khương Tân Tân tận mắt nhìn thấy số dư trong thẻ, cũng bị hoảng sợ, ba cậu sẽ không mang tất cả gia sản của bản thân bỏ vào đó chứ??
Đương nhiên cô Khương cũng là một người rất có nguyên tắc của bản thân.
Cô có thể quẹt thẻ của Chu Minh Phong nhưng số tiền quẹt mỗi lần đều rất nhỏ, nếu vượt qua ba đồng thì cô đều sẽ tự dùng thẻ của mình.
Mà bạn học Chu Minh Phong thì sao, mỗi lần nhìn thấy Khương Tân Tân quét thẻ của mình, trên mặt anh tỏa ra một cảm giác thỏa mãn vô cùng kỳ lạ.
Chu Diễn: Đáng sợ. jpg
Sự thật chứng minh là, cho dù có là người ở tuổi nào, thì Chu Minh Phong đối với Khương Tân Tân đều rất tốt, đối với chuyện thích cô đều được anh dùng hành động thực tế để chứng minh, chưa bao giờ làm hỏng cái gì, cũng vì thế làm cho Chu Diễn đang đứng xem cũng khó mà kìm nén được một loại cảm giác kỳ là nổi lên trong lòng.
Trước kia, cậu vẫn nghĩ ba cậu trải qua rất nhiều chuyện sau khi yêu cô Khương.
Ba cậu yêu cô Khương, cũng là thiên thời địa lợi nhân hòa thôi.
Chỉ là bây giờ cậu mới biết, không phải như thế.
Thì ra cho dù là lúc nào, chỉ cần Chu Minh Phong gặp được Khương Tân Tân, thì anh sẽ không nhìn thấy những người khác, anh thích cô yêu cô cũng là một kết quả hiển nhiên. Một khi Khương Tân Tân xuất hiện, anh sẽ không còn lý trí nữa.
Cô Khương là mục tiêu mà ba cậu nhất định phải bắn trúng.
Lúc anh ở tuổi mười bảy mười tám còn ngây thơ non nớt gặp được cô, sẽ thích cô, thì khi anh ở tuổi ba mươi chín chín chắn trưởng thành gặp được cô, thì cũng sẽ yêu cô.
Tâm trạng Chu Diễn có chút suy sụp. Cậu không nói được cái gì, tóm lại, tâm trạng như thời tiết mùa thu, có chút cô đơn.
Sao Khương Tân Tân lại không hiểu tâm trạng của Chu Diễn được.
Lễ Quốc Khánh cấp ba cũng được nghĩ dài hạn, vừa khéo trong khoảng thời gian này, cô cũng thông qua hệ thống mà có được một chút tiền, tối trước kỳ nghỉ, cô nói Chu Diễn thu dọn hành lý đơn giản một chút, hai người đến nhà ga, mua hai vé xe lửa đến thành phố Yến.
Đứng nhìn người đến người đi ở nhà ga, Chu Diễn không biết nên theo ai.
Mãi đến sau khi ngồi lên chiếc ghế da của xe lửa, Chu Diễn mới tìm được cảm giác thật, trong giọng nói còn mang theo chút khó tin: "Hai chúng ta đi đến thành phố Yến à?"
Khương Tân Tân vô cùn thản nhiên gật đầu: "Ừm, tôi muốn xem thử, thế giới này có Khương Tân Tân không."
Nếu như có, thì nguyên chủ bao nhiêu tuổi.
Chắc là một cô bé đáng yêu chưa đến sáu tuổi nhỉ ~
Nếu như không đúng như thế cũng chẳng sao, cô muốn đi xem thành phố Yến mấy năm trước là dáng vẻ gì, muốn nhìn thời thơ ấu trong ký ức mình một chút.
Quan trọng nhất chính là...
Khương Tân Tân nghiêng đầu liếc mắt nhìn Chu Diễn: "Tôi thấy cậu vẫn luôn lật mấy tờ báo của thành phố Yến."
Chu Diễn im lặng.
Cậu yêu ba, yêu cô Khương, cũng yêu mẹ ruột cho mình sinh mạng này nữa.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!