Editor: Hạ
Tiệc cưới của Lê Viễn Hàng được tổ chức ở một khách sạn 5 sao của thành phố, Nguyễn Hạ nắm Vượng Tử đi theo bên cạnh Tống Đình Thâm vào tháng máy. Đi vào sảnh tiệc, hôm nay không chỉ có vợ chồng Lê Viễn Hàng tổ chức hôn lễ mà còn có những người khác, khách sạn nhìn qua có vẻ rất náo nhiệt, chen chúc một hồi, cuối cùng cũng đến sảnh tiệc của vợ chồng Lê Viễn Hàng, ngoài cửa có người thân của hai nhà giúp đỡ đón khách, còn có người ghi sổ.
Bất luận thế nào thì dáng người và nhan sắc của Nguyễn Hạ cũng là hàng thật giá thật, chỗ mà cô xuất hiện đều luôn hấp dẫn không ít người chú ý, giống như bây giờ, Lê Tĩnh vừa nhìn đã chú ý đến cô gái đang đứng bên cạnh Tống Đình Thâm.
Mặc dù lúc trước anh trai cô không ngừng nói vợ của Tống Đình Thâm là một mỹ nhân chân chính nhưng cô vẫn luôn không tin, hoặc là theo bản năng mà không chịu tin. Bởi vì chỉ khi nghĩ rằng Tống phu nhân hơi kém một chút, lại kém thêm một chút thì cô mới có thể cân bằng lại tâm lý, mới có dũng khí thích người đàn ông kia, mới dám hy vọng xa vời có một ngày bản thân mình sẽ trở thành người đứng bên cạnh anh.
Bất luận ra sao thì trên danh nghĩa Nguyễn Hạ vẫn là vợ của Tống Đình Thâm, ở trước mặt người khác anh vẫn rất đúng mực, dẫn cô đi giới thiệu cho tất cả bạn học cũ. Biểu hiện của Nguyễn Hạ cũng rất tốt, hào phóng tự nhiên, mỉm cười tủm tỉm chào hỏi với bọn họ.
Mọi người đều cảm thấy Tống Đình Thâm và vợ anh rất xứng đôi, hơn nữa họ còn có một đứa con trai đẹp trai đáng yêu, còn ai dám nói tình cảm vợ chồng bọn họ không ổn nữa?
Có lý nào lại không hợp? Có nguyên do gì để không hợp chứ?
Tống Đình Thâm không giới thiệu Lê Tĩnh cho Nguyễn Hạ, suy nghĩ của anh rất đơn giản, cũng rất "thẳng", một phần vì anh cảm thấy anh và Lê Tĩnh không có quan hệ cá nhân nào, chỉ có một người ở giữa là Lê Viễn Hàng, một phần nữa là vì trước mắt Lê Tĩnh cũng chỉ được xem là nhân viên của công ty anh, không phải là lãnh đạo cao cấp gì, thật sự không cần thiết phải giới thiệu.
Lê Tĩnh lại không nghĩ như vậy, cô chủ động tiến lên cười nói vui vẻ với Nguyễn Hạ:
"Tống phu nhân, chào cô, tôi là Lê Tĩnh, ngày hôm qua tôi đã nói chuyện với cô, hiện giờ tôi cũng xem như là nhân viên trong công ty của Tống đại ca, bình thường cũng làm phiền Tống đại ca chiếu cố, nếu không cũng không thể đến công ty thực tâp."
Nguyễn Hạ âm thầm đánh giá cô.
A, đây là Lê Tĩnh.
Lớn lên thanh tú, cả người mặc váy sáng màu, càng hiện rõ sự tươi trẻ của thiếu nữ.
Chỉ là những lời nói ra thật có kỹ xảo, nếu không có cuộc điện thoại ngày hôm qua thì những lời này của cô ấy không có gì không đúng, nhưng một cuộc gọi ngày hôm qua còn chưa đủ, vậy mà hôm nay còn dám trực tiếp làm trò trước mặt cô, nói chồng cô chiếu cố cô ấy ra sao…. có thâm ý.
Như vậy là sợ cô còn chưa hiểu lầm đúng không?
Chỉ cần là cô và Tống Đình Thâm còn là vợ chồng, cho dù tình cảm không tốt đi chăng nữa thì nghe xong những lời này trong lòng cũng sẽ không thoải mái, chắc chắn cũng sẽ hiểu lầm Lê Tĩnh và anh có tư tình.
Đầu năm nay vẫn còn có người vội vàng muốn trở thành tiểu tam như vậy sao? Đúng là đời mà.
Nguyễn Hạ cười cười, "Chào cô."
Thái độ không tính là thân thiện nhưng cũng không lạnh nhạt.
Lê Tĩnh cứ vậy mà chủ động nhắc tới cuộc điện thoại tối qua, những Nguyễn Hạ lại khộng định tiếp chiêu. Đoán chừng chính Lê Tĩnh cũng không nghĩ rằng cô và Tống Đình Thâm căn bản là một cặp vợ chồng plastic, đối với những chuyện của anh, Nguyễn Hạ thật không có hứng thú, trừ khi một ngày nào đó có tiểu tam gọi điện ra oai với cô, nói đã có thai, bằng không thì dù Tống Đình Thâm ở bên ngoài có "cờ màu bay bay" đi nữa cô cũng muốn ra vẻ mắt mù không thấy gì cả.
Không thể nói cô yếu kém được, mà là ngay từ đầu nguyên chủ đã chọn một cuộc nhân như vậy, cô xuyên đến đây đã biến thành Nguyễn Hạ, tự nhiên có thể lập tức ly hôn chia tài sản, nhưng vấn đề là hiện tại cuộc sống của cô có gì mà không tự do đâu, nếu đã vậy thì cô cần gì phải ly hôn lắm chuyện làm gì?
Tống Đình Thâm không hỏi tới, lại không quản cuộc sống cá nhân của cô, cô cũng không có cảm tình, hai người đều xem người kia như là bạn cùng phòng, hài hòa không hỏi nhiều, nước sông không phạm nước giếng, đây là cách sống chung mà các cặp vợ chồng plastic trong lòng đều hiểu rõ mà không nói ra, lúc này bản thân cô cũng không cần thiết phải đi phá vỡ sự cần bằng này.
Nói cô không có tự trọng cũng được, dù sao với tình hình hiện tại thì tiếp tục duy trì mối quan hệ vợ chồng lạnh nhạt này đối với cô là tốt nhất.
Nguyễn Hạ dắt theo Vượng Tử cùng Tống Đình Thâm đi vào đại sảnh tiệc cưới, vị trí đã sớm được sắp xếp xong, Tống Đình Thâm và bạn cùng phòng đại học ngồi cũng một bạn, còn tương đối gần sân khấu, cô và nhóm bạn cùng phòng đại học của anh sớm đã chào hỏi, bây giờ ngồi xuống chỉ cần im lặng làm nền, ngồi nghe bọn họ ôn lại hồi ức là đủ rồi.
Đáng tiếc là dẫn theo người nhà đến đây không chỉ có một mình Tống Đình Thâm, những người đàn ông có hồi ức khó quên về kí túc xá, còn vợ của bọn họ cũng tự mình có nội dung để nói chuyện phiếm.
Ngồi bên cạnh Nguyễn Hạ là một người phụ nữ vui tươi hớn hở nói, "Lần trước gặp cô là lúc ở tiệc tròn một tuổi của Vượng Tử, thoáng cái vậy mà đã hai năm…."
"Đúng vậy, thời gian đúng thật là trôi qua mau." Nguyễn Hạ cũng phụ họa nói.
Không ngờ câu tiếp theo của người này lại hỏi đến chuyện mang thai lần nữa, cô ấy dùng giọng nói không lớn không nhỏ hỏi: "Hai người có dự định sinh thêm đứa nữa không? Dù sao bây giờ Vượng Tử cũng đã đi nhà trẻ, tình hình kinh tế nhà hai người cũng rất tốt, nhân lúc còn trẻ, nhanh chóng sinh thêm một đứa."
Nguyễn Hạ: "....."
Vì sao bây giờ nói chuyện phiếm đều không bỏ qua mấy câu kiểu này vậy?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!