Chương 15: (Vô Đề)

Editor: Hạ

Tống Đình Thâm và Lê Tĩnh đến sau cùng. Lê Viễn Hàng đã đặt một phòng bao ở nhà hàng hải sản nổi tiếng nhất thành phố, trong phòng bao có hai cái bàn đều đã ngồi đầy người. Hôm nay Tống Đình Thâm đến đây cũng làm cho bữa tiệc thêm phần đặc sắc. 

Tuy rằng đã nhắc Tống Đình Thâm nhớ dẫn theo người nhà, nhưng hôm nay Nguyễn Hạ không đến, Lê Viễn Hàng cũng không cảm thấy có gì kì lạ. Anh dẫn Tống Đình Thâm đến chỗ ngồi, Lê Tĩnh cũng rất tự nhiên ngồi xuống ghế bên cạnh.

Lúc Tống Đình Thâm học đại học đều vừa học vừa làm, cho nên ngoại trừ bạn cùng phòng trong kí túc xá thì quan hệ giữa anh và bạn đại học cũng không quá thân thiết.

"Sao hôm nay lại không dẫn Tam tẩu theo vậy?", bạn cùng phòng kí túc xá Dương Siêu cười tủm tỉm hỏi, "Lần gần đây nhất tôi thấy chị dâu hình như là lúc Vượng Tử một tuổi thì phải. Hôm nay bạn bè họp mặt không dẫn chị dâu theo, có phải hôn lễ ngày mai cũng không dẫn theo luôn đúng không?"

Thật sự là vậy, Tống Đình Thâm đúng thật không có ý định dẫn theo Nguyễn Hạ đến hôn lễ ngày mai. 

"Cô ấy bận", lại là lí do vạn năng đã dùng đi dùng lại.

"Bận đến vậy sao? Tôi cảm thấy đại minh tinh cũng không bận rộn như vợ cậu đâu", có một người bạn cùng phòng nghĩ gì nói đó lên tiếng. "Đại minh tinh cũng phải có thời gian để nghỉ ngơi nữa đấy. Lão Tam, cậu nói thật cho tớ biết, có phải cậu với vợ cậu có vấn đề gì không?"

Thật ra trong lòng mọi người đều hiểu, có lẽ quan hệ giữa Tống Đình Thâm và vợ đã xảy ra vấn đề, nếu không thì mấy năm nay bọn họ tụ họp không ít lần, nhưng sao cô ấy một lần cũng không đến?

Lê Viễn Hàng đứng ra hòa hoãn, hớn hở tươi cười nói, "Lão Nhị, hôm nay cậu uống hơi nhiều nha, giờ còn nói mê nói sảng cái gì vậy, lúc này nên đi ngủ đi, nếu không ngày mai nhớ lại thì quỳ xuống thỉnh tội cũng không được đâu đó"

Bạn cùng phòng đại học nếu đối xử tốt sẽ là bạn cả đời, quan hệ giữa Tống Đình Thâm và bạn cùng phòng tương đối tốt, mấy năm nay vẫn luôn giữ liên lạc, anh đối với những người bạn này cũng vô cùng trân trọng. 

Nhưng mà, dù quan hệ có tốt đến mấy thì anh cũng không đem chuyện hôn nhân của mình ra chia sẻ, cho nên bây giờ dù là người có quan hệ tốt nhất với anh là Lê Viễn Hàng cũng không biết rõ năm đó anh và Nguyễn Hạ làm sao mà kết hôn với nhau.

Đối với Tống Đình Thâm mà nói, chuyện giữa hai vợ chồng với nhau, cho dù là cha mẹ thì cũng là người ngoài, bạn tốt thì có thể thế nào? Thậm chí cho dù anh muốn kể, thì có thể kể cái gì?

Nguyễn Hạ có thủ đoạn gì, có mục đích thế nào thì cũng đều là chuyện của anh và cô, bây giờ anh đem chuyện đi nói thì đang đặt cô ở đâu chứ? Hơn nữa bây giờ cô cũng là mẹ của con trai anh, vậy nên cho dù trước mặt người người ngoài, thậm chí là người thân trong nhà, anh cũng sẽ không nói gì không tốt về cô.

Anh cầm ly rượu trước mặt, đứng lên, "Hôm nay tớ đến trễ nhất, tớ tự phạt một ly"

Nói xong liền uống cạn rượu trong ly.

Chưa ăn gì đã uống rượu, dạ dày làm sao có thể chịu nổi, Lê Tĩnh mím chặt môi, cảm thấy bạn của anh trai mình có hơi quá đáng, khiến Tống Đình Thâm phải như vậy. Cô cũng cảm thấy vị Tống phu nhân kia quá không biết điều, nếu tình cảm vợ chồng đã không tốt thì còn độc chiếm người đàn ông này làm gì, khiến anh không thể giống những người bạn cùng tuổi, hưởng thụ cảm giác gia đình ấm áp.

Cô cũng cầm ly rượu trong tay lên, cười tủm tỉm nói, "Hôm nay em cũng tới trễ nhất, cũng tự phạt một ly"

Dù sao hôm nay cũng là tiệc của Lê Viễn Hàng, mọi người sẽ không bám theo hỏi vì sao Tống Đình Thâm lại không dẫn vợ tới, đây vốn là một chủ đề khó xử, nói một lần đã quá phận rồi, những người ngồi ở đây đều rất hiểu tính tình Tống Đình Thâm. Họ đều là những người đã tốt nghiệp đi làm mười mấy năm, bây giờ con nhỏ cũng đã đi học tiểu học, có thể tụ họp với nhau không phải chuyện dễ, lúc này  đáng ra nên là ôn lại chuyện xưa. 

Bên kia ăn uống vui vẻ, bên này Nguyễn Hạ đã tắm cho Vượng Tử xong, hai người nằm trên giường xem phim hoạt hình. 

Hiện giờ Vượng Tử tính toán rất tốt, bé con hôm nay ngủ với ba ngày mai lại ngủ với mẹ, hai bên đều không lạnh nhạt, giống như hoàng đế ban ân, mưa móc đầy đủ. Bé con cũng rất nghe lời Nguyễn Hạ, mỗi lần tỉnh dậy đều không đánh thức Nguyễn Hạ, còn rất cẩn thận nhẹ tay nhẹ chân xuống giường. Vì vậy nên Nguyễn Hạ cũng không ghét bỏ chuyện bé con cứ cách một ngày lại sang phòng cô ngủ. 

Nhà trẻ Vượng Tử học là nhà trẻ song ngữ, hoạt hình bé con xem cũng có khá nhiều tiếng Anh, vừa lúc Nguyễn Hạ cũng đăng kí một lớp tiếng Anh giao tiếp, vì vậy mỗi ngày cô đều cùng bé con xem phim hoạt hình. 

Nguyễn Hạ đã có nền tiếng Anh, bây giờ lại học lớp học 1:1 (1 giáo viên - 1 học sinh), cho nên trình độ giao tiếp của cô tiến bộ rất nhanh. 

Trong lòng Nguyễn Hạ biết rõ khả năng quay về của cô rất thấp, nguyên chủ không mong trở về, mà loại chuyện này cùng với mong muốn của hai người các cô cũng không liên quan, nhưng cô vẫn muốn tranh thủ lúc có điều kiện để giúp bản thân tốt hơn.

Lúc trước luôn than vãn không có thời gian và tiền bạc, lần này đã có điều kiện tốt, nếu một ngày nào đó quay về mà bản thân vẫn chưa tiến bộ, Nguyễn Hạ sẽ cảm thấy cô đã lãng phí một cơ hội tốt. 

------

Đến lúc Vượng Tử đã ngủ, Nguyễn Hạ nghe thấy dưới lầu có tiếng động, cô đoán, chắc là Tống Đình Thâm đã về. Cô không có ý định đi xuống, chuẩn bị tiếp tục lướt Weibo thì có người đến gõ cửa, cô không tình nguyện đi ra mở cửa, thấy người đứng trước cửa là dì giúp việc, liền hỏi, "Có chuyện gì sao?"

"Tống tiên sinh đã về, ngài ấy uống say"

Nguyễn Hạ kiềm chế câu nói suýt chút buộc miệng bật ra, "chuyện này thì có liên quan gì đến tôi đâu?", trong mắt bọn họ lúc này, dù tình cảm vợ chồng hai người không tốt thì cũng là vợ chồng, cô chỉ có thể gật đầu, mặc thêm áo khoác rồi xuống lầu. 

Nguyễn Hạ biết tài xế của Tống Đình Thâm, lúc này anh đang được tài xế đỡ lấy. 

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!