Chương 14: (Vô Đề)

Editor: Hạ 

Thói quen thật đáng sợ, cho dù bây giờ trong mắt người ngoài Nguyễn Hạ đã "hoàn toàn thay đổi", muốn trở thành một người mẹ tốt, nhưng đối với Tống Đình Thâm thì anh vẫn không có bao nhiêu hy vọng vào Nguyễn Hạ, thật ra cũng giống như việc Nguyễn Hạ chỉ muốn cùng Tống Đình Thâm diễn tốt vai một cặp vợ chồng mà thôi. Bốn năm này Tống Đình Thâm đã sớm đem Nguyễn Hạ vứt ra khỏi vòng tròn của anh rồi, thẳng thắn mà nói thì giữa hai người ngoài một đứa con chung và quan hệ vợ chồng hợp pháp về mặt pháp luật ra, họ đối xử với nhau chẳng khác gì người xa lạ.

Bạn tốt thời đại học của Tống Đình Thâm kết hôn, chỗ bọn họ có thông lệ trước khi kết hôn bản thân sẽ mời bạn bè tổ chức một bữa tiệc chia tay độc thân. Cho dù bên đó đã đặc biệt dặn đi dặn lại đi phải mang theo người nhà thì bản thân Tống Đình Thâm cũng chưa từng nghĩ sẽ dẫn theo Nguyễn Hạ. 

Đến giờ tan làm, Lê Tĩnh gõ cửa văn phòng Tống Đình Thâm, nghe anh gọi vào mới đẩy cửa đi vào, cười tủm tỉm hỏi, "Tống tổng, anh của em nói, hôm nay em có thể đi nhờ xe của anh không?"

Bạn tốt của Tống Đình Thâm là anh trai của Lê Tĩnh, cho nên lần tụ tập này đương nhiên Lê Tĩnh cũng đi cùng.

"Được", Tống Đình Thâm gật đầu. 

Vì hôm nay sẽ không tránh được việc uống rượu, Tống Đình Thâm gọi điện để tài xế đến lái xe.

Hai người cùng lúc rời khỏi công ty.  

Quầy lễ tân của công ty luôn là chỗ ra vào của thị phi, vừa nhìn thấy ông chủ và một nhân viên mới tới cùng nhau đi ra, hai nhân viên lễ tân và một người lao công nhìn thấy ông chủ đi khuất liền tụ tập lại buôn chuyện.

Người lúc nãy là người mới đến của phòng tài vụ đúng không? Tôi thấy cô ấy gõ cửa phòng Tống tổng mấy lần rồi đó. Chắc là không phải có ý gì không an phận với sếp đâu nhỉ?

"Còn không phải gì nữa, nhất định là có! Còn phải nói nữa à, Tống tổng dù đã kết hôn đi nữa thì vẫn làm không ít người nhớ thương đâu nha. Sếp từ hai bàn tay trắng gây dựng một công ty lớn như vậy mà, hiện tại công ty đã lên sàn rồi mà sếp còn trẻ như vậy, gương mặt đẹp trai, không phải là một ông chú đầu hói bụng bia"

"Dù sao tôi cảm thấy có ý đồ với một người đàn ông có vợ là không tốt lắm đâu, vả lại dù tôi chưa gặp Tống phu nhân trong truyền thuyết bao giờ nhưng mà nghe mấy người trong công ty nói là nhan sắc của Tống phu nhân có thể so với tiên nữ đó, hai người họ còn có một đứa con trai nhỏ dễ thương lắm đó. Tống tổng chắc chắn không ly hôn đâu, đàn ông có tiền thường không dễ dàng ly hôn với vợ mình đâu, nếu nói vậy cô gái đó bây giờ đang muốn làm tiểu tam đó hả?

Chậc"

Một nhân viên lễ tân sờ sờ sờ cằm, "Tôi cảm thấy Tống tổng không phải kiểu đàn ông như vậy, nếu sếp thật sự muốn "trong nhà cờ đỏ không ngã, bên ngoài cờ màu tung bay"* thi chắc chắn đã sớm cùng Imie của phòng tiêu thụ có chuyện gì đó rồi, dù sao thì so với cô ở phòng nhân sự này thì Imie xinh đẹp hơn nha"

*,: ý nói một người đàn ông vừa muốn duy trì mối quan hệ với vợ mình, không có ý định ly hôn, nhưng mặt khác ở ngoài vẫn muốn bao nuôi tình nhân, đồng thời duy trì êm đẹp cả hai mối quan hệ.

"Nói thật thì thay vì so xem ai giành được Tống tổng, tôi càng muốn xem bà chủ của chúng ta đẹp đến mức độ nào nha"

Trong công ty sẽ không bao giờ thiếu mấy lời đồn đại, Lê Tĩnh bình tĩnh, tự nhiên đi theo sau Tống Đình Thâm vào bãi đỗ xe công ty, cô vuốt vuốt quần áo, mùi hương trên người lúc có lúc không tỏa ra, tươi mát thanh nhã.

Lê Tĩnh cho rằng Tống Đình Thâm sẽ ngồi ở ghế sau với cô, nhưng đến chỗ đỗ xe thì Tống Đình Thâm lại mở cửa ghế phụ lái rồi nói với Lê Tĩnh, "Cô ngồi ghế sau đi"

Lê Tĩnh sửng sốt, chỉ có thể cười cười gật đầu.

Tài xế của Tống Đình Thâm là một người đàn ông trung niên tính tình thành thật, bình thường rất ít nói, hôm nay trên xe lại có phụ nữ nên lái xe càng không rên một tiếng, chỉ chăm chú điều khiển xe.

Hai tay Lê Tĩnh để trên đầu gối, cô lấy hết can đảm hỏi Tống Đình Thâm, "Tống tổng, hôm nay anh không dẫn phu nhân đến cùng sao?"

Tống Đình Thâm rất hiếm khi dẫn vợ đi gặp bạn bè, mặc dù là bạn tốt của Tống Đình Thâm, nhưng anh trai cô chỉ mới thấy vị Tống phu nhân kia ở hôn lễ và tiệc đầy tháng con trai hai người mà thôi, cô nghe anh trai nói, Tống phu nhân này rất xứng với từ "mỹ nhân".

Lê Tĩnh vẫn cho rằng anh trai mình chỉ đang nói quá, nếu cô gái kia thật sự xinh đẹp như vậy thì tại sao Tống Đình Thâm và cô ấy rất ít khi xuất hiện cùng nhau? Là cô ấy không muốn hay là Tống Đình Thâm không có ý dẫn ra ngoài?

Cho dù là bất kì nguyên nhân nào đi nữa thì cũng có thể chứng minh một điều chính là tình cảm của hai người không tốt.

Tống Đình Thâm trầm mặc một lát, sau đó nói, "Cô ấy rất bận"

Đối với câu trả lời này Lê Tĩnh hoàn toàn không tin, một phu nhân nhà giàu không đi làm việc thì có cái gì để bận chứ? Con trai đã có bảo mẫu lo, việc trong nhà đều có người giúp việc làm, chỉ sợ người rảnh rỗi đến mức sinh bệnh là vị Tống phu nhân trong truyền thuyết này đó.

Lê Tĩnh không hiểu nổi, nếu tình cảm của Tống Đình Thâm và vợ không được tốt thì tại sao anh lại không ly hôn? Kiểu hôn nhân như thế này thì làm sao có thể làm người ta cảm thấy hạnh phúc được? Chẳng lẽ chỉ vì muốn cho đứa có có một gia đình hoàn chỉnh thôi sao?

Lê Tĩnh không biết, Tống Đình Thâm nói là thật. Nguyễn Hạ thật sự rất bận.

Trước kia Nguyễn Hạ có rất nhiều bạn bè, cuộc sống mỗi ngày cũng rất phong phú, hai ba ngày không thấy người đâu cũng là chuyện bình thường. Bây giờ mặc dù cô không ra ngoài tụ tập với bạn bè nữa, nhưng lại đăng kí hai lớp học cùng lúc, cho nên mỗi ngày trừ thời gian cần thiết để nghỉ ngơi và chơi đùa với con trai ra, thời gian còn lại Nguyễn Hạ có rất nhiều bài tập tiếng Anh phải làm. 

Lê Tĩnh khẽ cắn môi nói, "Vậy xem ra hôm nay anh trai và chị dâu em phải thất vọng rồi, em còn nghĩ hôm nay có thể được gặp bà chủ nữa"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!