Chương 41: (Vô Đề)

Tộc Tinh Linh là một chủng tộc cực kỳ yêu cái đẹp.

Họ thích sở hữu những gì mỹ lệ, và mọi thứ xung quanh họ đều phải phù hợp với thẩm mỹ thị giác.

Đa số tinh linh đối với bạn đời của mình có những yêu cầu và tiêu chuẩn về ngoại hình gần như khắt khe đến mức hà khắc.

Trong mắt họ, một người bạn đời để chung sống trọn đời phải đủ đẹp, như vậy mới khiến bản thân họ cảm thấy vừa mắt, có thể mang lại niềm vui và sự thỏa mãn từ cả thị giác lẫn tinh thần.

Chỉ có như thế, bất kể là thân thể quấn quýt giao hòa, hay tâm hồn hòa hợp, bọn họ mới có thể đạt đến sự viên mãn cao nhất.

Đồng thời, trong ba chủng tộc lớn của rừng Vô Vọng Hư, Tộc Tinh Linh là chủng tộc thân thiện nhất và ít bài ngoại nhất.

Họ lương thiện, giàu tình yêu, nhiệt tình, yêu hòa bình, và luôn có xu hướng nhìn mọi thứ theo hướng tích cực.

Đối với những kẻ lạ lai không rõ thân phận, tuy không dễ dàng hạ thấp cảnh giác, nhưng nếu người đó có khí chất và ngoại hình hợp với thẩm mỹ của họ, thì Tộc Tinh Linh sẵn sàng dành nhiều khoan dung, thậm chí ban cho những ưu đãi nhất định, miễn là không phạm vào nguyên tắc của họ.

Đây cũng là nguyên nhân Shelir cố ý nhắc bọn họ một câu cuối cùng.

Nói ngắn gọn, chỉ cần chỉnh trang bản thân cho gọn gàng, khiến bản thân dễ nhìn trong mắt Tộc Tinh Linh, thì đó là lợi thế chứ chẳng hề thiệt.

Nhóm lính đánh thuê này, xét về ngoại hình, đều không tệ.

Raglan chỉnh đốn lại một chút, vẻ ngoài cũng đủ để được coi là soái khí.

Nick, chỉ cần chải chuốt một chút, miễn cưỡng cũng có thể xem như một vị đại thúc chững chạc, ưu nhã.

Allaire và Laura thì khỏi nói, đặc biệt là Allaire. Tộc Tinh Linh vốn thích sự hoạt bát, phóng khoáng, mà Allaire lại mang khí chất thiếu niên sáng sủa, vì vậy trong cả nhóm, cậu sẽ là người dễ dàng lấy được hảo cảm của tinh linh nhất.

Còn về phần người có ngoại hình ưu tú nhất – Rison Wayne.

Tuy anh có dung mạo tuấn mỹ vô song, nhưng sát khí và hơi thở lạnh lẽo quanh thân quá nặng, cảm giác áp bức và tính công kích quá mạnh, nên trái lại, anh sẽ là người dễ bị tinh linh bài xích nhất trong năm người.

Nghĩ đến đây, Shelir khẽ liếc Rison Wayne, khóe môi mang một nụ cười ẩn ý:

"Vậy thì, hẹn gặp mọi người lúc chạng vạng."

Dứt lời, thân thể Shelir hóa thành những tia sáng vàng kim li ti, quay trở về trong gương.

Trong rừng Vô Vọng Hư, ban ngày rất ngắn, từ khi mặt trời mọc đến lúc lặn chưa đầy tám giờ.

Trước khi mặt trời mọc, Shelir sẽ trở về trong gương. Sau khi mặt trời lặn, hắn mới có thể từ trong gương đi ra. Khoảng cách thời gian giữa hai lần đó chỉ hơn bảy giờ.

Tốc độ đội lính đánh thuê đi về phía lãnh địa của Tộc Tinh Linh hoàn toàn giống như Shelir đã tính toán.

Lúc này họ đã đi được gần năm phần sáu chặng đường.

Chỉ cần thêm khoảng hai giờ nữa là có thể đặt chân vào lãnh thổ Tộc Tinh Linh.

Vì Shelir trước khi vào gương đã nhắc nhở, nên lúc hắn xuất hiện, mọi người vừa hay đang tranh thủ rửa ráy bên một ao nước.

Ao này vốn đóng băng, Raglan và Laura đã dùng thần hỏa thuật làm tan băng, rồi đun nước đến nhiệt độ vừa đủ để có thể chịu được.

Mùa đông trong rừng Vô Vọng Hư rất khắc nghiệt. Nếu không phải họ đều là những pháp sư cao cấp, lại có áo giữ nhiệt đặc chế, thì e rằng cơ thể đã sớm bị đông cứng không thể cử động.

Dù vậy, sau bảy tiếng đi không ngừng, chóp mũi Allaire và Laura cũng đã đỏ ửng vì lạnh.

Laura thở ra một hơi sương trắng, hai tay chà xát nhau liên tục:

"Lạnh quá đi mất."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!