Tuyết mịn như tơ, từ kẽ lá thông rơi lả tả xuống. Những bông tuyết rơi trên mái tóc bạc mềm mại của hắn, rơi trên dáng người cao lớn, tựa như phủ lên một tầng ánh sáng thánh khiết.
Hắn đứng dưới tán cây, gương mặt điềm tĩnh như nước. Đôi mắt xanh biếc vừa trong trẻo vừa sâu thẳm, chứa đựng một sự bao dung vô hạn, như thể có thể ôm trọn cả thế gian.
Khí chất ôn nhuận, thuần khiết trên người hắn cùng với gió tuyết khắc nghiệt xung quanh tạo thành hai cực đối lập.
Chỉ cần nhìn hắn, trong lòng liền dâng lên niềm vui, cảm thấy giá lạnh và cô quạnh của gió tuyết đều biến mất.
Ngoại trừ Rison Wayne, cả bốn người còn lại đều sững sờ.
Laura khẽ đặt tay lên ngực, không kìm được thốt lên:
"Vĩ đại và nhân từ thay, Quang Minh Thần trên cao! Xin tha thứ cho sự nhỏ bé của con… Con không thể tưởng tượng nổi gương mặt thánh khiết của ngài, chỉ có thể từ thanh niên này mà mơ hồ cảm nhận được một phần phong thái của ngài."
Nick khẽ nhíu mày, trầm giọng nói:
"Thật kỳ lạ… Chỉ cần nhìn hắn thôi, tinh thần căng thẳng trong ta dần dần được thả lỏng."
Allaire gật đầu đồng ý.
Raglan tuy không nói gì, nhưng hiển nhiên cũng có cùng cảm nhận.
Chỉ riêng Rison Wayne là khác.
Không hẳn là hắn không thay đổi, mà chỉ trong ánh mắt, ở một khoảnh khắc nào đó, lóe lên một tia kháng cự mơ hồ, rất khó nhận ra.
Shelir chú ý đến phản ứng của mọi người.
Quả thật không hổ là "hóa thân của phe Thiện" gần gũi nhất với bản thể Quang Minh Thần.
Khí tức thánh khiết thuần túy trên người hắn tự nhiên tạo ra sự cộng hưởng với thiên nhiên, khiến các tín đồ của Quang Minh Thần, ngay từ cái nhìn đầu tiên, liền nảy sinh cảm giác vui mừng và thân thiết bản năng.
Trong lúc Shelir và đồng đội quan sát nam nhân tóc bạc, ánh mắt hắn cũng lần lượt lướt qua từng người. Khi chạm đến Rison Wayne, ánh mắt hắn thoáng dừng lại một chút, rồi mới nhìn về phía Shelir.
Gặp ánh mắt Shelir, trong đôi mắt xanh lục tựa như chứa đựng sức sống vô tận kia, thoáng hiện lên sự hoang mang rất nhỏ. Đôi môi hắn mấp máy, như đang suy nghĩ điều gì. Một lát sau, hắn chủ động bước đến gần bọn họ.
Khi còn cách Shelir khoảng một mét, hắn chậm rãi mở miệng:
"Các ngươi… đến từ đại lục Lanou sao?"
Giọng nói hắn rất êm tai.
Nhẹ nhàng, trong trẻo, như dòng suối róc rách dưới nắng ấm, như làn gió xuân lướt qua liễu rủ. Thanh âm ấy phảng phất mang theo sức mạnh xua tan mọi cảm xúc tiêu cực, khiến ai nghe cũng không tự chủ được mà thả lỏng cảnh giác.
Nếu là người thường, chắc chắn đã buột miệng trả lời hắn.
Nhưng sáu người nơi đây không phải tầm thường. Đặc biệt là Shelir và Rison Wayne, ngay cả bốn người còn lại cũng không thể xem thường. Sau giây phút kinh ngạc ban đầu, tất cả đều nhanh chóng điều chỉnh tâm trạng.
Rison Wayne im lặng, dáng người như lưỡi dao vừa rút ra khỏi vỏ, sắc bén lạnh lùng, hoàn toàn không bị ảnh hưởng.
Bốn người khác thì cố gắng kìm nén bản năng muốn trả lời, đồng loạt quay ánh mắt về phía Shelir.
Nhiệm vụ của họ là được hoàng hậu Sayor thuê, hỗ trợ Rison Wayne đoạt lấy cây "Thần trượng ánh sáng" trong truyền thuyết. Nhưng đây là một bí mật tuyệt đối, không thể tiết lộ cho bất kỳ ai.
Đối phương lại là một kẻ thần bí xuất hiện trong rừng Vô Vọng, họ càng không thể sơ suất.
Dù câu hỏi của hắn nghe như chỉ là một lời thăm dò rất bình thường, nhưng họ vẫn chọn cách giữ im lặng, để Shelir – người có "toàn tri toàn năng" – trả lời.
Shelir khẽ nâng hàng mi dài, nhìn thẳng vào mắt hắn:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!