Chương 21: (Vô Đề)

Lời vừa dứt, người thanh niên tóc bạc đi theo phía sau hắn cũng bước vào trong tầm mắt của Shelir.

Người ấy dáng cao lớn, da ngăm đậm, trên cánh tay phải mang một chiếc vòng hình mắt ưng màu vàng – rõ ràng là người của quốc gia Iseia.

Shelir chỉ hơi nhướng mắt, nhàn nhạt nói:

"Tuỳ ý."

Dù một người là công tước cao quý của vương quốc Berthalytton, người kia là thân vương của Iseia, nhưng giờ phút này, so với hai kẻ ấy, Shelir vẫn cảm thấy nghe chuyện mạo hiểm thú vị hơn nhiều.

Anovin khẽ mỉm cười, nói một câu cảm ơn rồi tiến lại ngồi xuống đối diện Shelir.

Tuy là công tước với tước vị tối cao, nhưng ra ngoài, Anovin không hề tỏ ra kênh kiệu. Tính cách điềm đạm, ung dung, tu dưỡng tốt đẹp, hắn được công nhận là bậc quý tộc tao nhã, ôn nhuận, có sức thu hút hàng đầu ở vương quốc Berthalytton.

Ngoài ra, hắn còn là thân sĩ được các tiểu thư trẻ tuổi mến mộ nhất trong toàn vương quốc.

Sau khi Anovin ngồi xuống, Augsger cũng thuận thế ngồi cạnh hắn.

Vị thân vương Iseia này rõ ràng không giỏi che giấu cảm xúc. Từ lúc nhìn thấy Shelir, ánh mắt hắn dường như phát hiện ra một điều mới mẻ khiến hắn cực kỳ hứng thú, không rời đi nửa khắc.

Đôi đồng tử vàng rực của hắn sáng chói, giống như truyền thuyết xa xưa về thần mặt trời rực cháy, phóng túng và nhiệt liệt. Trong ánh mắt nhìn Shelir không hề giấu giếm tò mò và hứng thú.

Tựa như một con sói đã khoá chặt con mồi, không ẩn nhẫn trong tối, mà phô bày trắng trợn sự tồn tại của mình.

Hắn và Anovin hoàn toàn đối lập.

Nếu Anovin che giấu sức mạnh sắc bén sau vẻ dịu dàng, thì Augsger lại phóng thích trực diện, sắc nhọn lộ ra ngoài.

Giờ phút này, ánh mắt hắn nóng bỏng dán chặt lên người Shelir, đến mức con quạ đen béo đang uống trà cũng dừng động tác, ngẩng đầu nhỏ nhìn sang kẻ da ngăm này.

Mỏ quạ đen mấp máy:

"Shelir, ngươi quan tâm hắn một chút đi. Nếu không, có khi hắn cứ nhìn chằm chằm như vậy, ảnh hưởng đến ta uống trà mất."

Shelir chuyển ánh mắt về phía Augsger.

Khi thấy thanh niên tóc đen đối diện cuối cùng cũng để ý tới mình, Augsger mừng rỡ hơn, nở nụ cười sang sảng:

"Xin chào, ta là Augsger."

Giọng nói hắn đầy sức mạnh, ấm áp, rất hợp với bề ngoài cường tráng kia.

Shelir chỉ lạnh nhạt đáp:

"Shelir."

Có lẽ vì được đáp lại, Augsger càng hăng hái, tự nhiên nói tiếp như thể quen biết từ lâu:

"Mái tóc đen của ngươi thật đẹp. Trên đường tới đây ta cũng thấy vài người có tóc đen, nhưng không ai có mái tóc đen cuốn hút như ngươi. Ngươi là…"

Lời còn chưa dứt đã bị Shelir cắt ngang:

"Ngươi có thể yên lặng một chút không?"

Ánh mắt thản nhiên, giọng điệu dửng dưng:

"Ngươi hơi ồn ào."

Augsger sững lại, khoé mày khẽ nhướng, ánh mắt thoáng hiện một cảm xúc khó phân biệt, nhưng rất nhanh biến mất. Hắn cười gượng:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!